Sau đó, nó chỉ có thể dùngánh mắt sung huyết chậm rãi quay người lại. Nó hiểu rất rõ, Độc Cô KhúcPhong không nói sai. Nếu như nó thật sự liều lĩnh đuổi theo giết VuNhai, như vậy kết quả chỉ có một. Đó chính là chết. Nếu như người tớichính là Độc Cô gia chủ trước, hàng chữ Khúc, hắn sẽ không để ý. Nhưngngười tới lại là U Linh Các Chủ, hắn không thể không để ý, không thểkhông buông tha Vu Nhai. Bởi vì U Linh Các Chủ Độc Cô gia chính là người chủ sát. Chỉ cần hắn muốn giết, trong thiên hạ không có mấy người cóthể ngăn cản được. Cho dù là Thiên Bằng Hoàng nó cũng không dám đưa lưng về phía gia hỏa kia.
- Không giết Vu Nhai, giết ngươi cũng không tệ. Mặt trước chém giết, không biết ngươi ngăn cản được mấy trảo của ta?
Thiên Bằng Hoàng lạnh nhạt nói. Nó chỉ không dám đưa lưng về phía Độc Cô Khúc Phong. Nhưng nếu ở phía mặt, nó rất có lòng tin, nó là một trongThần Hoàng đỉnh phong nhất trên đại lục Thần Huyền.
- Ngăn cản được mấy trảo của ngươi sao? Đừng quên, ta là Thần Hoàng của Độc Cô gia. Ta là người của Độc Cô gia.
Độc Cô Khúc Phong không tức giận. Khi hắn nói ra ba chữ Độc Cô gia,trong giọng nói tràn ngập vinh quang và tự tin không gì sánh kịp. LãoThần Hoàng Độc Cô gia có người nào không phải là Thần Hoàng đỉnh phong.
Tiếng nói vừa dứt, kiếm đạo chi tâm phóng lên trời. Sát ý rung trời. Đólà sát ý cấp Thần Hoàng. Dường như đã đạt tới sát ý đỉnh phong trên đạilục, gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620748/chuong-1823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.