Luyện Khinh Vũ vẫn quan sát, trong mắt hình như vẫn mang theo sự suy ngẫm, nhưng hắn vẫn tiếp tục nói:
- Bên cạnh Thần Hoàng của Độc Cô gia ắt phải còn có cao thủ đế quốcHuyền Binh ta đi theo. Đến lúc đó, sau khi đánh nơi đây thành mảnh nhỏ,phía trước vẫn là Huyền Thiên Binh Trận của ta. Huyền Thiên Binh Trận so với phù văn trận này vẫn cường đại hơn nhiều. Hắc, đến lúc đó, ngươivẫn không có cách nào thay đổi được điều gì.
- Luyện Khinh Vũ vốn không thể nói nhiều như vậy. Nói nhiều chứng minhngươi đang sợ hãi. Ai nói huyền khí của ta bị phong tỏa không có cáchnào động thủ được?
Vu Nhai thản nhiên trả lời, sau đó bước một bước về phía trước. Thân ảnh lúc ẩn lúc huyễn.
- Bảo vệ Luyện huynh đệ.
Cao thủ nào đó của đế quốc Huyền Binh quát lên.
Nếu như không có Luyện Khinh Vũ, có nghĩa là tất cả bố trí của đế quốcHuyền Binh gần như sẽ thành nước chảy về biển đông. Đế quốc Huyền Binhbọn họ sẽ hoàn toàn rơi vào trạng thái bị động. Đến lúc đó cũng chỉ cóthể lấy cứng đối cứng với hai phe khác. Đây là điều đế quốc Huyền Binhkhông muốn thấy.
- Cũng không cần di chuyển. Hắn không động được vào ta.
Luyện Khinh Vũ quát khẽ.
Tiếng nói vừa dứt, quanh người hắn đột nhiên xuất hiện hơn trăm thanhkiếm. Những thanh kiếm đặc biệt bình thường, bao vây xung quanh hắn.
Vu Nhai có phần sững sờ. Nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định muốn động thủ.Lúc trước, hắn muốn đánh ngất Luyện Khinh Vũ sau đó ném vào trong HuyềnBinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620735/chuong-1810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.