Chương trước
Chương sau
Nguyên tố của Đoạn Thiên Nguyên Giới không hoàn mỹ như vậy.
Vu Nhai lắc đầu. Hiện nay hắn không có khả năng suy tính được những cái này. Hắn vẫn đi lên. Mãi đến khi hắn cảm giác nguy hiểm xung quanh càng lúc càng nhiều hắn mới dừng lại. Cùng lúc đó, hắn còn dặn dò Huyền Binh Điển. Một khi thấy có nguy hiểm thì hút hắn vào. Nhờ có chỗ dựa là Huyền Binh Điển, hắn mới dám xông lên như thế. Cứ như vậy, ở trên cuồng bạo nguyên tố, Vu Nhai nhìn xuống...
Tuy rằng trời đã biến đổi, nhưng hắn vẫn có thể thấy rõ tình huống phía dưới. Tầm nhìn của hắn cũng cuối cùng đã vượt qua ngọn núi, thấy được thế giới phía ngoài ngọn núi. So với địa đồ không khác nhau là mấy. Hắc, Huyền Binh Đại Đế vẫn không đến mức gian lận từ điểm xuất phát. Vu Nhai cũng không phải tới để xác nhận địa đồ là thật hay là giả, mà hắn muốn cảm ngộ địa thế nhiều hơn. Cứ như vậy, hắn bắt đầu cảm ngộ.
- A, vì sao vẫn bình thường không có gì lạ cả?
Lại chỉ qua vài giây, Vu Nhai lại mở mắt, tràn ngập nghi ngờ. Từ trước tới nay hắn chưa từng gặp phải loại tình huống này. Phóng qua phía sau ngọn núi, đã bắt đầu tiến vào địa giới của các loại nguy hiểm. Theo kinh nghiệm trước kia mà nói, tuyệt địa, đều có thể thúc đẩy cảm ngộ địa thế tiến bước. Nhưng phía ngoài ngọn núi có nhiều tuyệt địa như vậy làm sao có thể vẫn bình thường không có gì lạ được?
- Chuyện khác thường tất có yêu. Chỗ này sợ rằng thật sự không phải là Huyền Thiên Nguyên Giới.
Vu Nhai khẽ nói. Phải biết rằng, mặc dù là trong thế giới Thần Chi Nguyên Giới, địa thế cũng không phải là bình thường không có gì lạ. Chỉ là cảm thấy cảm ngộ đặc biệt khó khăn mà thôi.
Đương nhiên, Vu Nhai vẫn không thể xác định được. Có trời mới biết Huyền Thiên Nguyên Giới có đúng là đặc biệt trâu bò hay không.
Phải biết rằng, các tộc đều có Thần Binh trấn tộc. Các Thần Chi Nguyên Giới đều có thần kiếm trấn giới. Điều này đã nói rõ địa vị của Huyền Binh ở đại lục Thần Huyền. Huyền Thiên Nguyên Giới khẳng định chính là lấy thuộc tính Binh làm lực lượng nòng cốt. Có lẽ là cường đại nhất cũng không chừng.
Bất kể thế nào, có thể nơi khiến cho phiến đá thần bí phát sinh chấn động tuyệt đối không bình thường.
Kế tiếp, Vu Nhai lại thử bay lên cao hơn một chút, nhìn xa hơn một chút. Nhưng sau khi cảm ngộ, địa thế vẫn bình thường không có gì lạ. Hắn lắc đầu. Tạm thời xuống trước rồi nói sau. Tránh mình ở phía trên này thật sự bị đánh thành cặn bã.
Cứ như vậy, Vu Nhai vọt xuống dưới thật nhanh.
Lại có một tiếng chấn động. Xung quanh không thấy nguyên tố cuồng bạo nữa. Bầu trời vừa rồi tối sầm lại đầy áp lực cũng theo đó biến mất. Xung quanh vẫn là một màu xanh thẳm. Gió hơi lạnh dường như đang nói cho hắn biết, tất cả cảnh tượng trước đó đều là mơ.
Phía dưới, các cao thủ đều ngẩng đầu nhìn hắn. Trong đó tất nhiên có không ít người lộ vẻ thất vọng.
Cũng có người cảm thấy hiếu kỳ. Bọn họ chỉ nghe Huyền Binh Đại Đế nhắc nhở, nói phía trên rất nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm. Nhưng bọn họ không biết rốt cuộc có bao nhiêu nguy hiểm. Nhìn bộ dạng Vu Nhai chỉ thấy y phục có chút không chỉnh tề mà thôi. Hình như cũng không quá nguy hiểm đi?
- Không có sao chứ?
Thân ảnh Độc Cô Chiến Huyền chợt xuất hiện ở bên cạnh Vu Nhai. Vừa rồi hắn đã cảm thấy không ổn, đã từng muốn đi lên nhìn một cái. Chỉ có điều hắn vẫn cố kìm chế sự kích động này. Cho dù thật sự rất nguy hiểm, Vu Nhai cũng có thể ứng phó được. Lạc Thiên Kiếm Linh đã căn dặn hắn. Nếu không phải là thời điểm rất rất nguy hiểm, không cần để ý tới Vu Nhai, để hắn tự sinh tự diệt là được. Mạng của người này thật sự rất cứng. Hơn nữa bình thường còn có thể từ trong nguy hiểm tìm được cơ hội đột phá, thậm chí tìm được đố tốt mà người khác không tìm được...
Nực cười, một gia hỏa bất cứ lúc nào cũng có thể trốn thoát khỏi Thần Chi Nguyên Giới, sao có thể dễ dàng bị giết chết như vậy được?
- Ta rất tốt. Chỉ có điều thật đúng là bị dọa giật mình. Không nghĩ tới phía trên lại tràn ngập ba loại nguyên tố phong, thủy và lôi. A, nếu như ba loại nguyên tố này của ta không thành thần, nói không chừng sẽ thật sự nguy hiểm... Nhưng thật ra ta cảm thấy ba loại nguyên tố thần đạo của ta hình như có chút tiến bước. Nói không chừng có thể mượn cơ hội này cảm ngộ ba loại nguyên tố này tới Thần Vương.
Vu Nhai cười ha hả nói.
Những lời hắn nói đều là sự thật. Trải qua thử thách vừa rồi, đặc biệt sau khi thấy được những nguyên tố đủ để hủy diệt Thần Vương, hắn cảm giác thật sự có tiến bộ. Có lẽ ở chỗ này có thể rèn luyện nguyên tố thần đạo thật tốt.
Nhưng lời này lọt vào trong tai một vài người lại mang một ý nghĩa khác hẳn.
Huyền Binh Đại Đế nói bầu trời rất nguy hiểm, hình như thật sự rất nguy hiểm. Nhưng Vu Nhai lại nói, chỉ cần nguyên tố phong, thủy và lôi thành thần sẽ không sao? Thậm chí còn có cơ hội thành Thần Vương? Có vài người có cũng ba loại nguyên tố này thành thần có phần mong đợi đứng lên.
Thậm chí những người có ba loại nguyên tố đó chưa thành thần cũng chờ mong. Không thành thần, nói không chừng đến phía trên có thể thành thần. Vu Nhai chỉ là Chuẩn Thần cũng không có việc gì. Bọn họ có thể có chuyện gì chứ...
Nói cách khác, những lời Vu Nhai nói ở trên là đang bẫy người. Dù sao ở đây gần như đều là người của Huyền Binh Đại Đế. Hãm hại một chút cũng chẳng sao. Dù sao Huyền Binh Đại Đế đã hãm hại mình. Chẳng qua là hãm hại lẫn nhau thôi...
- Vu ái khanh, khanh thật sự không có việc gì. Vừa rồi ta đang định nhắc nhở các khanh, trên bầu trời rất nguy hiểm. Nhưng còn chưa kịp nói, đã thấy khanh đi lên trên. Thật may, thật may là khanh bình yên trở về.
Lúc này Huyền Binh Đại Đế đã bay tới, trong mắt đương nhiên là khó giấu nổi sự thất vọng. Nhưng vẻ mặt vẫn là cấp bậc ảnh đế, còn thể hiện sự quan tâm, còn nói không kịp nhắc nhở. Thật sự mệt cho hắn còn nói ra miệng như vậy.
- Thật sự không có việc gì. Ba loại thần đạo này của ta vẫn tính là có thể... Chỉ có điều, những người khác tốt nhất vẫn không muốn đi lên đó. Những người có ba loại thần đạo thành thần nhưng còn chưa đủ hoàn mỹ, tốt nhất cũng không nên đi tới trên đó đùa với lửa. Quả thực rất nguy hiểm.
Vu Nhai lắc đầu. Huyền Binh Đại Đế ngươi muốn làm ảnh đế, vậy ta cũng tới làm ảnh đế một chut. Hơn nữa những lời lão tử nói cũng là lời nói thật.
Hắc hắc, tuyệt đối thật sự là những lời nói thật. Chỉ là, Vu Nhai cúi đầu nhìn ánh mắt của những cao thủ đã nhận được lời nhắc nhở của Huyền Binh Đại Đế không dám đi lên kia. Rất không có thiện ý, rất khiêu khích, rất kích thích người.
Lời hắn nói nhìn như đang nhắc nhở, nhìn như đang cảm thán, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy đặc biệt khó chịu. Cái gì mà ba loại thần đạo của ta còn tính là có thể, ba loại thần đạo của các ngươi không đủ hoàn mỹ. Một tiểu tử miệng còn hôi sữa....
Không ít người dường như còn nghe được một câu Vu Nhai nói bổ sung ở trong đầu:
- Các ngươi cũng không phải là ta, đi tới chính là đi tìm cái chết...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.