Hắn cảm ngộ địa thế...
A, ngay cả chính hắn cũng không biết địa thế của hắn đạt tới cảnh giớigì. Cùng lúc đó, hắn vẫn mượn Quan tự quyết của Luân Chuyển Thần Ấn xemxét hành động ở mọi nơi, cũng chính là xác định tọa độ của tất cả nhữngnhà bị tra xét...
Hắn không ngừng cảm ngộ, không ngừng phục chế tiến vào trong ảo giác Thần Huyền Khí Điển.
Cũng không phải phục chế tất cả, nhưng nắm bắt trọng điểm. Hắn biết rõ,sở dĩ Huyền Binh Đế Đô được xây dựng ở chỗ này, tuyệt đối không phảikhông có lý do. Không phải dễ dàng có thể cảm ngộ hoàn toàn. Hiện tạihắn cũng không có thời gian cảm ngộ hoàn toàn.
Chỉ cần nắm bắt trọng điểm, lát nữa làm cho cả đế đô có thể dao động là được...
Trong thần đạo thời gian, thời gian của Vu Nhai đang trôi qua. Vu Nhaiđang không ngừng cảm ngộ địa thế đế đô, dung hợp với cảm ngộ địa thế của chính hắn, ở trong huyễn ảnh đối chiếu với hiện thực. Cũng không biếtthời gian trôi qua bao lâu, hắn cuối cùng đã ngừng lại. Hắn vẫn ở trongthời gian của mình. Chợt thân ảnh hắn thoáng động, lại trở về trên xethú sang trọng của hắn.
Ở trong nháy mắt này, thần đạo thời gian dừng theo. Vu Nhai lại trở vềtrong thời gian bình thường. Xung quanh phần lớn mọi người vẫn khôngphát hiện ra hắn đã từng làm nhiều chuyện như vậy. Mọi người vẫn chorằng Vu Nhai luôn ở trong xe thú.
Cuộc ám chiến giữa Thần Hoàng cũng theo đó kết thúc. Nhưng vô số đạo ánh mắt vẫn khóa chặt vào Vu Nhai, đợi động tác tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620695/chuong-1770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.