Tuy rằng hắn rất sĩ diện, nhưng hắn cũng rất sợ chết. Hắn vội vàng chuyển đề tài nói:
- Người vô danh tiểu tốt như ta, Bách Tộc Vương tất nhiên sẽ không nhớrồi. Nếu như Bách Tộc Vương ngài cũng ở nơi đây, vậy ta cũng không cầnphải đi một chuyến tới lãnh địa đế quốc Huyền Binh Bách nữa. Ta ở đây,tuyên bố đế lệnh cho Bách Tộc Vương luôn!
- Còn có cả cho ta sao?
Vu Nhai cũng nghi ngờ. Hắn vốn có cho rằng chỉ tìm Độc Cô gia chủ mà thôi.
- Thần Kiếm Vương và Bách Tộc Vương nhận đế lệnh...
Trương Tả không nói dông dài nữa, mà bắt đầu tuyên lệnh. Khí tức của hai người trước mắt kia thật sự quá mạnh mẽ. Thoạt nhìn rất bình thường,lại làm cho lòng người lạnh giá. Chỉ có thời điểm cầm đế lệnh hắn mới có sức lực. Hắn nói tới câu trên liền ngừng lại, nhìn hai người phía dướimột chút. Nói như vậy, nhận đế lệnh tất nhiên là phải quỳ xuống. Nhưnghai người kia lại không hề nhúc nhích...
- Nói đi, chúng ta nhận là được.
Độc Cô gia chủ thản nhiên nói.
Nực cười. Cho dù là đích thân Huyền Binh Đại Đế đến, Độc Cô gia chủ hắncũng không có khả năng quỳ xuống. Cùng lắm chính là chắp tay một cái xem như đã hành lễ mà thôi.
Còn Vu Nhai? Đừng quên, những người khác đều gọi hắn là đại đế Bách tộc hoặc là Vu Nhai đại đế...
Trương Tả chợt phát hiện đế lệnh có vẻ như cũng không khiến thể diện của hắn tăng lên là mấy. Mặt hắn đỏ lên.
Nhưng không có cách nào, hắn không có khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620685/chuong-1760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.