Vu Nhai bất kể là Bách Tộc Vương cũng tốt, Vu Nhai đại đế cũng tốt, cũng không quá quan tâm, nhúng tay vào chuyện của đế quốc Ma Pháp.
- Vu Nhai, chờ sau khi quay về liên minh bách tộc, có tính toán gì không? Định tạm thời bế quan hay tiếp tục cải tạo và sắp xếp lại Bách Tộc Loạn Địa?
- Vấn đề cải tạo lại Bách Tộc Loạn Địa đã không cần tới ta nữa. Đã có Mượn kiếm huynh, ngọc đại ca, Dạ Tình thậm chí còn có ngươi. Ta rất yên tâm. Về phần bế quan, ta tạm thời vẫn không thể bế quan. Ta còn cần cảm ngộ các lực lượng khác của mình thành thần mới được. Chỉ khi hai mươi ba loại thánh đạo của ta đều thành thần, ta mới có thể chân chính đột phá, mới có khả năng thật sự chinh chiến đại lục.Hơn nữa, ta còn phải giúp Huyền Binh Điển tăng lên tới mức độ có thể cùng tất cả Thần Chi Nguyên Giới tranh phong. Nếu không tất cả cũng chỉ là mây khói thoảng qua. Làm gì cũng không qua được Thần Chi Nguyên Giới.
Vu Nhai nhẹ nhàng đẩy mái chèo bên cạnh thuyền, than thở. Đừng thấy hắn khiến Ma Thiên Chân Thần chịu thiệt, nhưng tất cả đều dùng mạng để mạng đánh cược.
Đánh cược, không phải là kế sách lâu dài. Có thực lực mới là vương đạo.
- Đúng vậy, Thần Chi Nguyên Giới, không phải sức người là có thể đối kháng.
- Ta cũng biết mấy chuyện này không thể gấp. Chỉ có điều có chuyện ta thật ra rất sốt ruột. Chính là phiến đá thần bí kia. Chung quy ta vẫn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620637/chuong-1712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.