Vu Nhai ngây ngô hỏi. Lúc này đây Thôn Thiên Kiếm Linh ưu tư buồn bã lại có một vẻ đẹp khác, vẻ đẹp cô đơn.
- Không có gì. Chỉ là nhớ tới một vài chuyện cũ thôi.
Thôn Thiên Kiếm Linh lắc đầu, giọng nói trở nên rất nhẹ. Nhưng ngay thời điểm Vu Nhai muốn hỏi nàng chuyện cũ hoặc là Binh Linh có thể có chuyện cũ gì, hắn lại nghe nàng đột nhiên cười một cách quỷ dị:
- Thật ra Vu Nhai, ta cũng không phải không thể gả cho ngươi được. Nhưng dù sao ta cũng phải nhận được sự đồng ý từ các lão bà của ngươi. Látnữa khi ta đi xuống, sẽ trực tiếp hiện thân hỏi vợ cả Thủy Tinh củangươi một chút mới được. Không không. Nếu như nàng đáp ứng, ta chắc hẳnphải là vợ cả mới đúng. Ta đã nhìn ngươi từ khi còn rất nhỏ tới lúc lớnlên.
Nói xong, biểu tình của nàng đột nhiên trở thành đắc ý. Trời xanh ơi, mỹ nữ thật là ngang ngược.
Cứ như vậy một hồi, Thôn Thiên Kiếm Linh không biết đã bày ra bao nhiêu vẻ đẹp khác nhau. Vu Nhai đã phải kêu trời.
- Ách...
Thoáng cái Vu Nhai lại không nói được gì nữa. Da mặt chấn động mấy cái.Đây là lần thứ mấy Thôn Thiên Kiếm Linh sử dụng chiêu này? Có vẻ nhưmình đã bị nàng bắt được bím tóc. Con mẹ nó thật là khó chịu. Theo bảnnăng, Vu Nhai nhìn trong quần mình một chút, sau đó hung hăng trả thùnói:
- Đúng vậy, nàng đúng là nhìn nó từ khi nó còn rất nhỏ đến khi nó lớn lên...
- Ngươi...
Nếu như là trước đây, Thôn Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620597/chuong-1672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.