Chương trước
Chương sau
Sương mù mờ mịt nhưng hắn cũng sẽ không bị lạc mất phương hướng. Thậm chí hắn có thể theo hướng giọng nói Lan Quân Nhân phát ra, đi tới. A, không ngờ lão bà Lan Quân gia kia cũng tìm được phương pháp rời khỏi. Lẽ nào bà ta cũng tìm được quang ảnh của thuộc tính quang minh sao?
Mẹ nó, vì sao lại là thuộc tính quang minh chứ. Vừa vặn là nơi mình chưa động tới?
Vu Nhai cũng không biết mỗi thuộc tính không chỉ có một đạo quang ảnh hay không. Nếu chẳng may chỉ có một đạo thì sao? Vậy chẳng phải đối với chuyện quang minh thành thần, mình đã vô vọng rồi sao?
A, hắn cũng chưa từng nghĩ quang minh phải thành thần. Nếu như có thể có hai đạo thậm chí nhiều hơn càng tốt. Chỉ có một đạo, hắn cũng tính muốn cùng Thủy Tinh hưởng thụ. Thủy Tinh là lão bà của mình, trong lòng không để ý.
Nhưng người ngoài lại khác. Chỉ có điều hắn không có cách nào. Ai bảo bà lão này là ma đạo sư quang minh cấp Thần Vương?
Nói chung, hiện tại Vu Nhai muốn cướp của ba ta, thu quang ảnh thuộc tính quang minh vào tay. Hiện tại thời gian đã thành thần, Vu Nhai đã không cần tiếp tục e ngại cấp Thần Vương. Đương nhiên, trước đó hắn cũng không sợ. Đánh không lại cùng lắm thì bỏ chạy.
Đúng vậy, trước đó, cho dù ở trước mặt Thần Vương hắn vẫn tin chắc mình có thể thoát thân. Mà bây giờ hắn muốn chính là cướp của Thần Vương.
Đám người phía sau bị hắn dẫn động, tốc độ di chuyển cực nhanh. Rất nhanh bọn họ cũng cảm giác được phía trước có khí tức quang minh mãnh liệt. Chẳng qua là hai đạo. Một đạo thuộc về lão bà Lan Quân Nhân kia. Một đạo khác có vẻ như không cường đại bằng Lan Quân Nhân, chỉ có điều thuần túy hơn, dường như có thể đại biểu cho tất cả quang minh. Vu Nhai biết, đạo khí tức quang minh thứ hai khẳng định chính là thuộc về quang minh.
Trong lòng hắn trầm xuống. Xem ra lão bà này thật sự sẽ giành trước một bước. Nhưng kỳ quái, có vẻ như quang ảnh mỗi một đạo thuộc tính trước đó cũng không cường đại bằng khí tức của đạo thuộc tính quang minh này. Lẽ nào Thần Vương cảm ngộ cũng khác?
Mang theo nghi vấn như vậy, Vu Nhai tiếp tục bay nhanh về phía trước. Đám người phía sau cũng nghe được giọng nói của Lan Quân Nhân, trong lòng đột nhiên có chút khẩn trương. Khí thế Lão đại Ngụy Linh hung hăng như vậy, hắn muốn làm gì. Lẽ nào hắn muốn quyết đấu cùng Thần Vương sao? Cũng không đáng tin. Có lẽ lên xông tới đánh hắn bất tỉnh trước? Nhưng không có cách nào, bọn họ chỉ có thể xông lên theo. Bọn họ không phản kháng được.
- Chính là cái vật này. Hắc. Chỉ cần ta dung hợp này vật trung tâm của thuộc tính quang minh, ta có thể phá vỡ nơi mê huyễn này. Từ trong quang minh tìm được một đường đi ra ngoài. Nếu như ta không đoán sai, nơi mê huyễn này tổng cộng có mười hai khối thuộc tính, lần lượt đại biểu cho mười hai loại nguyên tố. Bất kỳ kẻ nào chỉ cần tìm được, đồng thời dung hợp vật ở trung tâm thuộc tính đó, có thể lập tức mở ra thông đạo rời khỏi nơi này, cũng có thể đi tới sâu trong Ma Uyên.
Lan Quân Nhân nhìn mọi người giải thích.
Bởi vì khoảng cách giữa Vu Nhai cùng nàng càng lúc càng gần, những lời nàng nói cũng nghe rõ ràng. Trong lòng hắn thoáng sửng sốt. Hình như không phải là quang ảnh. Nếu như là quang ảnh, hắn đã dung hợp mười một loại, sao chưa từng thấy cái gọi là thông đạo có thể thâm nhập Ma Uyên?
Vu Nhai nghĩ rằng phải dung hợp mười hai đạo quang ảnh mới có thể rời khỏi nơi này. Nhưng hiện tại hắn không suy nghĩ nhiều, tiếp tục đi tới...
- Hiện tại, các ngươi giúp ta hộ pháp. Không được cho bất kỳ kẻ nào tới gần. Ta muốn... sao?
Lan Quân Nhân nói đến đây mới đột nhiên cảm giác được điều gì. Đôi mắt đầy nếp nhăn chợt trợn trừng, nghiêng đầu nhìn một hướng khác. Cùng lúc đó, đám người Lan Quân Hi cũng theo ánh mắt bà ta nhìn sang. Đúng vào lúc này, mấy trăm đạo thân ảnh chợt từ trong mê huyễn xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
- Ngụy Linh, Vưu Y Nhi...
Đám người Lan Quân Hi kinh ngạc. Sau đó bọn họ nhìn về phía sau hai người kia. Còn có mấy trăm người khác.
- Tiểu tử, là ngươi!
Lan Quân Nhân căn bản không quan tâm tới những người này. Nàng là cấp Thần Vương, đứng ở đại lục Thần Huyền rất gần với đỉnh phong. Nàng chỉ có chút hiếu kỳ, tại sao tiểu tử này lại dám tới tìm chết. Vừa rồi nàng còn lo lắng liệu có phải đại quốc sư hoặc gia chủ Mạc Luân Tạp Đế hay không.
- Đây là...
Vu Nhai không để ý đến bọn họ, mà nhìn về phía khí tức quang minh vô cùng thuần khiết kia. Không biết vì nguyên nhân gì, ở giữa đám người Lan Quân Hi, hiện ra một ma pháp trận quang minh. Chỉ có điều hắn xem không hiểu. Ở trên ma pháp trận quang minh, ngưng tụ một viên tinh thạch cực lớn tản ra khí tức quang minh. Có phần giống như Huyền Binh bản mạng của Thủy Tinh, cũng chính là một viên thủy tinh lớn.
Rất hiển nhiên, viên tinh thạch quang minh này xuất hiện ở bên trong thuộc tính quang minh chi địa. Kết hợp với lời Lan Quân Nhân nói trước đó, một ý nghĩ hiện lên ở trong đầu Vu Nhai. Đó chính là, bên trong mỗi mảnh thuộc tính còn có vật này, không chỉ là quang ảnh.
Sợ rằng cũng có hai loại phương pháp thâm nhập Ma Uyên. Một loại giống như hắn dung hợp quang ảnh tất cả các nơi thuộc tính. Loại thứ hai chính là tìm được, đồng thời dung hợp tinh thạch thuộc tính. Đương nhiên, hiện tại bất kể là tinh thạch hay quang ảnh thuộc tính đều còn không chứng minh có thể thâm nhập hay không. Hai loại phương pháp này cũng chỉ là suy đoán mà thôi. Nhưng chỉ sợ vẫn đúng tám chín phần. Phải biết rằng, khí tức tinh thạch cường đại hơn nhiều so với quang ảnh.
- Mẹ nó, chẳng lẽ mình bỏ lỡ nhiều tinh thạch như vậy sao?
Trong lòng Vu Nhai đột nhiên thầm mắng, hắn chợt lắc đầu. Khí tức tinh thạch cường đại như vậy, chỉ sợ bây giờ hắn cũng không thể dung hợp. Thậm chí hiện tại hắn không thể tìm được. Phải biết rằng, Lan Quân Nhân là Thần Vương. Hắn chỉ có các loại nguyên tố thành thần mà thôi.
Còn nữa, hắn cũng không phải là ma pháp sư. Ở Thần Chi Nguyên Giới này, hắn vẫn có chút bất lợi.
- Vu... Ngụy Linh, ta cảm giác tinh thạch này hình như đang thu hút ta. Hình như ta rất khát vọng viên tinh thạch kia.
Đúng vào lúc này, Thủy Tinh ở bên cạnh đột nhiên nói với hắn. Hắn có phần sững sờ.
Chợt trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang. Thủy Tinh cũng không tầm thường. Nàng có Lưu Tinh Đồng quỷ dị. Hiện tại lại tu luyện Quang Ma Kinh cũng không biết xuất xứ từ đâu, lại có Huyền Binh thuộc loại ma pháp kỳ lạ. Hơn nữa viên tinh thạch này rất giống Huyền Binh bản mạng của nàng. Nói không chừng thật sự có thể dung hợp.
- Ha ha ha, tử nữ hài này, ngươi vừa nói gì vậy? Tinh thạch đang thu hút ngươi sao? Ngươi khát vọng có được viên tinh thạch này, ngươi muốn tranh cướp với ta sao?
Lan Quân Nhân thấy tiểu tử trước đó ăn cây táo, rào cây sung còn chưa trả lời nàng, cũng rất khó chịu. Hiện tại nàng lại nghe được nữ hài này nói vậy, trong lòng không nhịn được tức giận nở nụ cười, hai mắt lại mang theo sát khí. Tuy rằng nữ hài này không nhất định có thể tranh cướp được với nàng, nhưng nàng rất không thoải mái khi có người dám tranh cướp với nàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.