Hiện tại bọn họ đều không có cảm giác gì nữa. Đúng như Nguyệt Ninh Á nói, trước mặt lực lượng tuyệtđối cái gì cũng không có tác dụng. Dù sao cũng là chết. Nhưng thật rangười gia tộc Mạc Luân Tạp Đế có kích động muốn cướp ma thú trong tayVưu Y Nhi đi. Ngươi không trốn, vậy để chúng ta trốn còn không được sao?
Không quan tâm là thiên tài thế nào, trước đây có bao nhiêu tự tin, trâu bò tới mức nào, thời điểm đối mặt với tồn tại ngoài cấp Thần Tướng, bọn họ chỉ có thể kính nể và sợ hãi. Người phong thần mặc dù chỉ là ThầnTướng yếu nhất, đều là tồn tại đỉnh phong của đại lục Thần Huyền.
Mục tiêu của những thiên tài chính là cấp Thần Tướng. Đối mặt với tồntại đã đạt được mục tiêu của bọn họ, bọn họ có thể không sợ hãi sao?
- Được, diễn trò đã xem đủ rồi. Mai Nhĩ Luân thần sư, ngươi đi giết chết con ma thú của Vưu Y Nhi. Tạ Lạp Cách thần sư, những người khác giaocho ngươi không thành vấn đề chứ? Đúng rồi, ngoại trừ Vưu Y Nhi và LanQuân Hi ra, không chừa một tên.
Nguyệt Ninh Á đột nhiên nói.
Nguyệt Ninh Á cũng chỉ muốn để Vưu Y Nhi và Lan Quân Hi lại mà thôi. Vềphần gia hỏa gọi là thủ lĩnh kia, hắn thực sự khôi hài. Tuy rằng rất dễcười, nhưng Nguyệt Ninh Á nàng cũng không có ý tiếp tục lưu hắn lại. Ởtrong mắt nàng, ngoại trừ hai mỹ nữ được đặt ngang hàng với nàng ra,những người khác đều là người chết. Nàng không bất kỳ hứng thú gì. Đúngvậy, ngay cả hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620556/chuong-1631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.