Gia hỏa kia chính là một tên biến thái. Hắn còn nhớ rõ năm đó, thời điểm ở vương quốc Lạc Thiên. Hắn lại suy nghĩ lại một chút tới tình cảnh của hắn hiện tại. Thiếu gia Tạp Đức cũng kích động muốn ngâm một bài thơ về thiếu niên ma pháp bi thương.
Hơn nữa, Vu Nhai cường đại như vậy, thật sự có kẻ địch cấp Thần Tướng cũng không là vấn đề. Chỉ có điều hiện tại tính mạng của mình lại nằm ở trong tay hắn.
- Như vậy...
Vu Nhai tiếp tục híp mắt.
- Đội ngũ Huyền Binh nghe lệnh. Hiện tại ta ra lệnh cho các ngươi phải lập tức gia nhập đội ngũ của chiến hữu ta. Không quan tâm hắn đưa ra mệnh lệnh thế nào, tất cả đều phải chấp hành vô điều kiện. Ta biết ta ở trong đội ngũ không có quyền lên tiếng. Nhưng lần này các ngươi phải nghe ta. Vị chiến hữu này của ta rất cường đại. Điều này tuyệt đối không thể nghi ngờ. Hơn nữa hắn có nhân phẩm cao thượng, tính cách hiền lành. Chính là nam nhân trong nam nhân...
Tạp Đức điên cuồng phun ra.
Mọi người đột nhiên ớn lạnh. Đặc biệt là Lan Quân Hi.
Gia hỏa này cũng có thể gọi là nhân phẩm cao thượng sao? Con mẹ nó bớt giả vờ đi. Hơn nữa cũng nhường nữ tử xinh đẹp như ta dù chỉ một chút. Thậm chí còn chảy nước miếng khi nhìn thấy Vưu Y Nhi, còn từng nói cái gì mà chạy thoát thân...
- Thiếu gia Tạp Đức, hắn...
- Nhớ kỹ, Huyền Binh Đại Đế đã từng nói, dưới tình huống liên quan tới sự sống chết, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620549/chuong-1624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.