Hiện tại, hoàng tộc ngoại trừ nội tình này ra, gần như không có gì cả. Đám Thần Hoàng cấp trong hoàng tộc, có trời mới biết sẽ ủng hộ ai. Vẫn là câu nói kia, Băng Tuyết Ma Vương cũng là hoàng tộc. Hắn cũng là con cháu trực hệ Thần Hoàng cấp của hoàng tộc.
Đừng quên, hơn tám tháng trước, vị đại đế đường huynh kia của hắn đã băng hà. Thần Hoàng cấp không đi ra ngăn cản Băng Tuyết Ma Vương mở rộng, bản thân đã nói lên sự mập mờ trong đó.
Cho nên nói, hiện tại các thế lực lớn trong đế quốc Ma Pháp, thật sự đáng sợ nhất vẫn là Băng Tuyết Ma Vương. Cũng không biết hắn xác định thế nào đối với gia tộc Lan Quân thần bí. Chỉ có điều nhìn bộ dạng của hắn, hình như thật sự cũng không để Lan Quân gia vào trong mắt.
- Có thể… Băng Tuyết Ma Vương cũng không để mình vào mắt?
Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế lặng lẽ nói.
- Đúng vậy. Không phát hiện ra trong đó có dân Cổ Duệ ẩn nấp. Ta đi về trước.
Đúng vào lúc này, Băng Tuyết Ma Vương lại mở miệng, nhưng không nhắc tới Lan Quân gia dù chỉ nửa câu. Hắn nói cũng có bài bản hẳn hoi, cũng không cao ngạo. Nhưng mặc dù là ai cũng có thể nghe ra được sự lãnh đạm của hắn, hoặc nói là lạnh lung. Sau khi nói xong hắn đã trực tiếp xoay người, chậm rãi đi xuống tường thành. Từ từ, khóe miệng hắn cong lên, lộ ra một nụ cười nhạt. Nhưng khi nhìn sang, hắn đã đã khôi phục lại sự lạnh lung trước đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620523/chuong-1598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.