- Kết quả là ngay cả tênthật của ngươi ta cũng không biết. Ha hả, ta thật khờ. Cái gì ta cũngnói cho ngươi. Mãi đến thời khác khi ngươi hạ thủ giết ta, ta mới pháthiện ra, ngươi lại không nói gì với ta cả. Ta thật khờ, thật sự quá ngungốc...
A, hình như không phải là ma thú, mà là người?
- Đúng vậy, ta là ma pháp sư đế quốc Huyền Binh. Ta nói cho ngươi biết.Ngươi là người của đế quốc Ma Pháp, giết ta không có gì đáng trách. Thật ra chỉ là nói như vậy ta cũng không oán ngươi. Đó là đại nghĩa. Bởi vìcó lẽ ngươi có người thân chết ở trên tay đế quốc Huyền Binh. Nhưng đếnthời điểm ta chết mới phát hiện ngươi không nói gì với ta cả. Ngươi chỉnói ngươi là Tuyết Ma a a a!
- Ta thật khờ, thật khờ. Cuối cùng ta vẫn không chết. Ta còn sống. Tatrở lại đế quốc Huyền Binh. Ta trở thành ma pháp sư mạnh nhất đế quốcHuyền Binh. Khi đó ta nghĩ thầm, khi ngươi biết ta là ma pháp sư mạnhnhất đế quốc Huyền Binh, nhất định sẽ rất kinh ngạc. Nhưng ngươi thật sự giống như ma trong tuyết vậy, biến mất, dung hòa, căn bản không có tớitìm ta...
- Ta… căn bản không có năng lực tới đế quốc Ma Pháp tìm ngươi. Ta cũng không muốn tìm ngươi. Bởi vì ta muốn để ngươi tìm ta.
- Dưới dãy núi tuyết, trong Ma Uyên, Ngôn Vũ cười, Tuyết Ma cười. VũTuyết giao hòa, trăm hoa nở, cười trong nguyên tố sương mù...
Lẩm bẩm đến đây, đôi môi Ngôn thánh ma đạo sư lại thoáng cong lên, tràn ngập hạnh phúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620507/chuong-1582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.