Chương trước
Chương sau
Không quan tâm mục đích của các thế lực lớn là gì, đám người của đế quốc Ma Pháp đều đang cố gắng để tồn tại.
Tuyết Lâm Thành cũng không phải quá lớn. Rất nhanh bọn họ đã về tới chỗ ở của Tô Lôi và Tu Tư.
Xóm nghèo...
Thời điểm bước vào đây, trong đầu Vu Nhai xuất hiện hai chữ như thế.
Ở trên đại lục Thần Huyền, bất kỳ một thành thị nào cũng có nơi tươngtự. Tu Tư và Tô Lôi ở chỗ này hình như có nhân duyên rất tốt. Dọc đườngđi đều có người chào hỏi bọn họ... Cũng không ít người nhìn bọn họ vớiánh mắt mong chờ. Xem ra bọn họ cũng hy vọng có thể tiếp tục sống sót, ở lại chỗ này. Hi vọng của bọn họ đặt ở trên người của Tô Lôi và Tu Tư.Bởi vì chỉ có bọn họ là ma pháp sư. Thoạt nhìn chính là nhân vật thiêntài trong xóm nghèo này.
Chỉ cần bọn họ có thể biểu hiện tốt, như vậy có thể có quyền phát biểu lớn hơn, có thể che chở nhiều người hơn.
Không ít người cũng sẽ hỏi hai người bọn họ có phải đi chọn đồ bái tếHoàng hậu nương nương hay không. Thời điểm bọn họ nhắc tới Hoàng hậunương nương, trong mắt đều lộ vẻ kính ngưỡng. Vu Nhai càng ngày lúc kinh ngạc. Hình như những người cùng khổ đều tín ngưỡng Hoàng hậu nươngnương
Nhìn đến đây, Vu Nhai lại càng không giải thích được. Vì sao đám ngừoicùng khổ này lại hiểu rõ ràng về hoàng hậu. Trong khí đó, rất nhiều nhân vật lớn lại không biết gì hoàng hậu tiền bối vậy?
- Phía trước chính là nhà ta. Ta đi về trước. Tối nay gặp lại.
Rất nhanh, Tô Lôi liền chỉ hướng một gian nhà gỗ thoạt nhìn rất nhỏ lụp xụp, nói.
Vu Nhai trợn trừng mắt. Đây là một gian nhà gỗ nhỏ rất kỳ quái. Bởi vì ở xung quanh nó căn bản không có nhà nào khác.
Chính là một gian nhà gỗ dựng ở trung tâm một quảng trường nhỏ. Căn nhàgỗ một mình ở trong đó, thực sực không phù hợp với xung quanh. Kỳ quáihơn chính là kiến trúc xung quanh quảng trường nhỏ cũng yên tĩnh khôngcó gì người ở, còn lộ vẻ rách nát.
Cảnh tượng nhìn khiến hắn có cảm giác chính là muốn mọi người rời xa Tô Lôi. Nhưng nhân duyên của nàng lại tốt như vậy mà?
Ầm...
Thời điểm Vu Nhai đang nghi ngờ, chợt có một ma lực khủng bố phát ra từtrong căn nhà gỗ nhỏ. Trong nháy mắt, nhiệt độ của quảng trường nhỏ xung quanh gian nhà gỗ nhỏ giảm xuống hơn mười độ. Hàn ý bạo phát.
Sắc mặt Tu Tư điên cuồng biến đổi, quát:
- A Lôi nhanh lên một chút. Sư phụ của nàng lại sắp phát điên. Phải lậptức ngăn cản. Nếu không chỉ sợ tối hôm nay cũng không thể tiến hành báitế Hoàng hậu nương nương.
- Sư phụ không nên. Sư phụ đừng ném cái yếm...
Tô Lôi hình như sớm đã có kinh nghiệm. Không chờ căn nhà gỗ phát ra âmthanh gì đã trực tiếp thét to, điên cuồng xông về phí nhà gỗ nhỏ. Thựclực Tô Lôi cũng không yếu, không ngờ đạt tới ma đạo sư cao đoạn, cũngchính là tương đương với Địa Binh Sư.
- Không được cướp cái yếm của ta. Không được cướp đi. Các ngươi không được cướp. Đó là của ta...
Giọng nói trong căn nhà gỗ trở nên điên cuồng. Xung quanh, hàn ý cànglúc càng nồng đậm. Không đợi Tô Lôi chạy tới, lại nghe người kia nói:
- Đó là cái yếm nam nhân ta yêu cho ta. Hắn nói sẽ yêu ta, sẽ luôn yêuta. Nếu như không thấy cái yếm kia, hắn sẽ không cần ta...
- Không có chuyện gì đâu sư phụ. Cái yếm ở đây, cái yếm ở đây. Nam nhân của sư phụ rất nhanh sẽ đến thôi. Rất nhanh sẽ đến đây.
Tô Lôi đã phá cửa vào. Giọng nói vẫn truyền ra. Xem ra nàng đang an ủi sư phụ của nàng:
- Nam nhân của sư phụ vẫn luôn yêu sự phụ, rất yêu sư phụ. Chỉ bởi vìhắn có chuyện gì đó phải lưu lại mà thôi. Hắn sẽ đến, thật đấy!
- Thật sao?
Giọng nói của sư phụ nàng mang theo chút nghi ngờ. Hiển nhiên là không tin.
- Thật, đương nhiên là thật...
- Cái yếm đâu?
Vu Nhai trợn trừng mắt. Trong giây lát, một gương mặt hiện lên ở trongđầu hắn. Hắn lại nghĩ tới cái tên Tô Lôi và tướng mạo thoáng có phầnquen thuộc. Sắc mặt hắn trở nên cổ quái. Nhưng hắn vẫn có chút khó tin,theo bản năng đi về phía nhà gỗ.
- Nếu như ngươi muốn chết hoặc muốn trở thành thái giám , vậy có thể điqua thử một chút. Còn tiến thêm bước nữa bảo đảm không còn là phạm vi an toàn.
Đúng vào lúc này, từ phía sau, giọng nói của Tu Tư truyền tới. Đáng tiếc đối với Vu Nhai mà nói, lại hoàn toàn không có tác dụng. Vu Nhai vẫnkhông quan tâm, đi tới, vong linh huynh tất nhiên cũng đuổi theo. Muốncho Vu Nhai chết, hắc hắc, trừ khi người điên bên trong là Thần Vương.
- Đã nói không nên qua. Đến lúc đó không chỉ các ngươi gặp tao ương, chúng ta cũng sẽ xong đời.
Tu Tư nhìn thấy Vu Nhai không nghe theo lời hắn khuyên, lại vội vàngnói. Đáng tiếc đã quá muộn. Bởi vì Vu Nhai đột nhiên tăng nhanh tốc độvọt tới trước cửa căn nhà gỗ. Trong nháy mắt này, sắc mặt Tu Tư khó coivô cùng.
- Đáng chết, lòng hiếu kỳ của hai người kia cũng quá nặng. Vừa rồi tạisao ta lại không ra tay ngăn cản chứ? Không được. Phải nhanh chóng đitìm Đạt Mộc gia gia. Chỉ có gia gia mới có thể ngăn cản được nữ nhân này phát điên...
- Ngụy Linh tiên sinh, sao các ngươi lại... Nguy rồi, chạy mau.
Khi Vu Nhai vọt tới trước cửa nhà gỗ, Tô Lôi mới phát hiện ra bọn họ, vội vàng kêu lên. Đáng tiếc đã quá muộn.
- Các ngươi là ai? Nam nhân, các ngươi là nam nhân? Nam nhân thối đángchết. Các ngươi không có một người nào tốt. Các ngươi không phải lạimuốn tới câu dẫn đệ tử của ta chứ? Nói cho các ngươi biết, đệ tử Ngôn Vũ ta không thể gả cho bất kỳ một nam nhân nào. Nam nhân nào dám tiếp xúcnàng đều đáng chết, đều phải chết. Các ngươi cũng chết cho ta.
Sư phụ Tô Lôi đột nhiên ngẩng đầu lên. Tâm tinh vừa được trấn an hiệntại chợt bạo phát. Ma lực khủng khiếp từ trong cơ thể nàng phát ra, trực tiếp chấn động xung quanh, bao gồm Tô Lôi đang ở bên cạnh nàng.
- Quả nhiên là lão xử nữ vạn năm kia. Thật là đúng lúc đi? Tại sao nàng lại ở chỗ này. Nguy rồi...
Vu Nhai rốt cuộc đã thấy mặt của nữ nhân này. Chỉ thấy đầu tóc nàng rốibời, trên mặt đầy nếp nhăn. Ma pháp bào màu trắng mặc trên người lại cóchút nhàu nát. Trong tay vẫn cầm một cái yếm bạch ngọc. Thoạt nhìn hoàntoàn chính là một nữ nhân điên. Đặc biệt thời điểm nàng ngẩng đầu lên,đôi mắt đầy tơ máu mang theo sự hung ác, điên cuồng và ghen ghét...
Nàng đã từng là sư phụ trước đây của Thủy Tinh. Ngoài mặt, nàng đã từnglà ma pháp sư mạnh nhất của đế quốc Huyền Binh trước đây.
Trước đây, Vu Nhai và Thủy Tinh thiếu chút nữa bị nàng chia cắt uyênương. Trước đây, Vu Nhai ngay trong Huyền Binh Đế Đô đối diện với nàng,ép nàng rời khỏi Huyền Binh Đế Đô. Chẳng biết nàng đi đâu. Nhưng ai cóthể tưởng tượng được hôm nay không ngờ nàng lại ở đế quốc Ma Pháp, nhưng còn thật sự phát điên.
Chỉ hai ba năm, nàng đã già thành như vậy. Nhưng Vu Nhai vẫn có thể nhận ra nàng.
Với thực lực hiện nay, Vu Nhai đương nhiên không cần sợ nàng, nhưng TôLôi sợ. Lão xử nữ vạn năm này một khi phát điên, không ngờ không để ý đệ tử bên cạnh, trực tiếp đánh văng ma lực Thánh cấp ba đoạn trong cơ thểnàng ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.