- Vị đại nhân này, van xincác ngài. Đây chỉ là chút tiền cuối cùng còn sót lại của chúng ta. Nếunhư cũng bị lấy mất, chúng ta sẽ không sống nổi nữa. Cầu xin đại nhân,tha cho chúng ta.
- Ô ô ô...
- Đừng sợ, tiểu bảo bối của ta, không có việc gì đâu.
Đoàn ma tặc không chút kiêng kỵ cướp sạch của những người chạy nạn. Hỗnloạn mới là lối ra tốt nhất của bọn họ. Bọn họ sẽ không để ý tới sự sống chết của người khác. Hắc hắc, không biết có bao nhiêu hài cốt ở trênđường đã phải lưu lại vì ma pháp trượng trong tay bọn họ.
- Giao ra đây, nếu không các ngươi chết ngay bây giờ... A, đúng rồi. Nam có thể đi, nữ đều lưu lại.
- Các ngươi, các ngươi có còn vương pháp hay không?
Có vị nam nhân thoạt nhìn dáng vẻ thư sinh kêu lên.
- Vương pháp? Nơi này là địa bàn của đoàn săn ma Phong Dã chúng ta. Ở chỗ này, chúng ta chính là vương pháp, ha ha ha!
- Đoàn săn ma, các ngươi còn là đoàn săn ma gì chứ?
- Đương nhiên là đoàn săn ma. Trước đây là săn ma thú. Hiện tại chúng ta săn chính là người dân của đế quốc Ma Pháp, ha ha... Đúng rồi. Cácngươi là ai. Tốt nhất không nên xen vào việc của người khác?
Đúng lúc này, thủ lĩnh đoàn săn ma Phong Dã liền phát hiện Vu Nhai vàvong linh huynh đi ngang qua, không coi ai ra gì. Hắn nhíu mày một cái.Đặc biệt khi nhìn thấy vong linh huynh, con ngươi càng tối tăm. Chỉ cóđiều hắn cũng không sợ hãi. Pháp sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620499/chuong-1574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.