Chương trước
Chương sau
Trong nháy mắt, hai mươiThánh cấp đỉnh phong mặc vào Thí Thần Thiên Vương Giáp. Đây là thứ cóthể khiến cho bọn họ có cơ hội sống sót. Rất nhanh bọn họ đã mặc xong.Sau đó bọn họ cứ như vậy cầm độc dược ra chiến trường.
- Nhất định phải sống sót.
Sau khi các cao thủ và Tộc Vương rời đi, trên mặt Ngọc Vấn Hiền mới lộra vẻ mệt mỏi. Vừa rồi, hắn phải giả vờ bình tĩnh. Dưới tình huống VuNhai không có ở đây, hắn chính là quân tâm, tuyệt đối không thể có mộtchút khiếp nhược nào.
- Ai, trận chiến này có thể thắng sao?
Mượn kiếm huynh chậm rãi từ sau trướng đi ra.
- Không biết. Phải xem ý của ông trời thế nào.
Chỉ có thời điểm Ngọc Vấn Hiền đối mặt với Mượn kiếm huynh và các kỵ sĩlúc đó tham gia Huyền Thần Điện Thánh Hội mới có thể lộ ra biểu tìnhthật sự. Bởi vì những người này đều là huynh đệ tỷ muội, đều có thể hiểu được hắn. Không quan tâm thắng hay thua, không quan tâm sống hay chết,bọn họ đều sẽ lặng lẽ đứng ở cùng một trận chiến:
- Chúng ta còn có Thí Thần quân. Nếu mất đi hai mươi Thánh cấp đỉnh phong, chúng ta vẫn dùng Thí Thần quân để đền bù!
- Đi thôi. Chúng ta đi ra ngoài xem thử một chút. Bất kể thế nào cũng không thể trốn tránh!
- Ha ha, ngươi xem ta giống người trốn tránh sao? Tàn khốc hơn nữa cũng phải cùng nhau gánh vác.
Ngọc Vấn Hiền cười ha ha. Có thể đoán được, lát nữa cuộc chiến sẽ tànkhốc tới mức nào, sẽ chết bao nhiêu người. Nhưng Ngọc Vấn Hiền phải đira ngoài, đối mặt với sự thật tàn khốc như vậy. Chính mắt nhìn thấyngười hắn chỉ huy đổ máu. Hắc, người chỉ huy, có đôi khi sẽ cảm thấy máu của chiến hữu trên chiến trường dường như do đích thân hắn chém vậy.Cảm giác này lòng đau như đao cắt. Nhưng hắn lại phải trấn tĩnh.
Ầm. . .
Thời điểm bọn họ đi ra khỏi soái doanh, cuộc chiến Thần cấp đã bắt đầu.Sáu gã Thần Tướng thêm hai mươi Thánh cấp đỉnh phong đấu với mười ThầnTướng Cổ Duệ. Cùng lúc đó, phía dưới, các chiến sĩ Bách tộc vừa trải mấy ngày đêm đại chiến cũng không có cách dừng lại. Bởi vì phía bên LamThương Tử đã thấy hai mươi Thánh cấp đỉnh phong rời khỏi chiến trườngcấp Thần Tướng phía dưới. Đây là cơ hội của hắn.
Lam Thương Tử cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức phát động tổng tiếncông. Hắn cũng muốn mượn cơ hội này khóa chặt Ngọc Vấn Hiền.
- Đi thôi. Cuộc chiến Thần cấp đã bắt đầu. Tiếp đó có thể ngăn cản Cổ Duệ quân hay không là phụ thuộc vào chúng ta.
Trên chiến trường, Vũ Qua còn đang đánh nhau kịch liệt, đột nhiên quátlớn một tiếng. Bọn họ đã sớm hiểu rõ kế hoạch của Ngọc Vấn Hiền. Sau khi hai mươi vị Thánh cấp đỉnh phong rời khỏi chiến trường, việc ngăn cảnlực lượng Cổ Duệ Thánh cấp chính là nhiệm vụ của bọn họ và cao thủ Thánh cấp còn lại.
Hai bên mặt Vũ Qua đều có vết sẹo dài. Đây chính là dấu ấn trong nửa năm qua. Thực lực của hắn cũng đã sớm đạt được Thánh Binh Sư. Rèn luyệndưới cuộc chiến tranh như vậy, chỉ cần là người còn sống sót đều rấtđáng sợ. Hiện tại, so với thực lực chỉnh thể của đại lục Thần Huyền mười năm trước, sợ rằng đại lục Thần Huyền đã lật mình không biết bao nhiêulần. Tất cả là bởi vì chiến tranh, bởi vì cuộc chiến chủng tộc, bởi vìbọn họ phải sống.
Thí Thần quân cũng không cần nhiều kế hoạch rèn luyện như ở Bắc Đấu lúctrước nữa. Chiến trường chính là nơi rèn luyện tốt nhất. Có vài ngườikhi mới bắt đầu không có cách nào hoàn toàn phát huy được tác dụng củaThí Thần Giáp, nhưng chỉ cần lên chiến trường, trong mấy người khẳngđịnh sẽ thuận buồm xuôi gió.
Đương nhiên, Thí Thần quân không phải dựa vào võ lực cá nhân, mà là thực lực chỉnh thể.
- Giết!
Tư thế Nghiêm Sương cũng càng oai hùng hiên ngang. Chính nửa năm chiếntranh khiến cho nàng dính chút phong trần, lại khiến cho nữ tướng quânnàng càng tăng thêm mị lực.
Độc Cô Cửu Diệp vẫn mang theo loại khí chất nho nhã, nhưng trong sự nhonhã lại có kiếm khí ép người. Hắn được gọi là nho kiếm. Trong năm vịđoàn trưởng Thí Thần, thực lực cá nhân hắn cũng là mạnh nhất;
Nguyệt Cổ lại khác hẳn Độc Cô Cửu Diệp. Hắn mất đi khí chất vốn có, thútính dường như bị hắn ép ra hoàn toàn, trở nên nghiêm túc, uy mãnh,trong mắt lộ ra tính sói.
Cuối cùng mới là Tuyết Đế Nhi. Nàng trổ mã trở nên quyến rũ hơn, là nhân vật Thần cấp trong nữ quân. Nhưng biết quan hệ giữa nàng và Vu Nhai đại đế dường như có chút không minh bạch. Mọi người cũng chỉ có thể lặng lẽ dừng lại ở nữ thần, không dám có tâm tư gì khác. Tuyết Đế Nhi cũngnhanh chóng trưởng thành. Bây giờ nàng cảm giác cuộc sống của mình trước đó mới ấu trĩ tới mức nào. Nàng không chỉ phải chịu áp lực trên chiếntrường, còn lo lắng cho Vu Nhai và nãi nãi. Dưới hai áp lực đồng thời,nàng không muốn trưởng thành cũng khó. Hiện tại nàng mới có tư cách làmnữ vương Tinh Linh chân chính.
Năm quân đoàn Thí Thần giống như một con rồng dài màu đen xông về phíavị trí Ngọc Vấn Hiền chỉ định. Đương nhiên, trong quân Thí Thần, TuyếtĐế Nhi phần lớn chỉ đánh xa. Trên phương diện hành động, bọn họ có thểtụt lại phía sau.
- Chúng ta cũng lên đi!
Ở trong một góc tối, truyền đến giọng nói quen thuộc của Dạ Tình. Ở bêncạnh nàng chính là đám trăm người Vu Tiểu Dạ, Độc Cô Cửu Tà và Độc CôCửu Huyền. Bọn họ đều là những thiên tài tinh anh xuất hiện trong quânThí Thần trong nửa năm qua. Yếu nhất cũng là Thiên cấp đỉnh phong. Hiệntại bọn họ đều mặc khôi giáp đặc biệt của quân Thí Thần, nhưng bọn họlại không phải là người trong năm quân đoàn Thí Thần.
Hiện tại bọn họ thuộc là... Thí Thần Ám Quân!
- Đi thôi. Các ngươi đừng quên, nhất định phải sống. Nếu như Vu Nhai nhìn thấy các ngươi chết, nhất định sẽ phát điên.
Lúc này Độc Cô Cửu Tà đã thu hồi bộ dạng bất cần đời trước đây, quay lại nhìn các nàng Vu Tiểu Dạ trịnh trọng nói.
Nếu nói người trong quân đoàn Thí Thần, người tiến bộ nhanh nhất thuộcvề Độc Cô Cửu Tà và Vu Tiểu Dạ. Không ngờ bất tri bất giác bọn họ đã đạt tới thực lực Thánh Binh Sư lục đoạn. Sau đó mới là Dạ Tình và Độc CôCửu Huyền. Bọn họ đều đạt tới Thánh Binh Sư bốn đoạn. Trong đó, trenphương diện thiên phú, Dạ Tình vẫn kém nhiều. Nhưng nàng từng song tuvới Vu Nhai. Tuy Thôn Thiên Kiếm Linh đã từng nói qua, tác dụng phápquyết song tu này không quá lớn, nhưng vẫn nhận được sự ảnh hưởng. Hơnnữa nàng cũng tu luyện rất liều mạng, giống như muốn lùi một bước sau đó đột nhiên đánh trả đối phương vậy.
Vốn kiêu ngạo về dáng vẻ kiều diễm của mình, nàng tuyệt đối không muốntụt lại quá nhiều so với những nữ nhân của Vu Nhai. Nàng cũng không muốn làm bình hoa.
- Yên tâm đi. Chúng ta nhất định sẽ sống sót. Bất kể có chuyện gì xảy ra đi nữa.
Dạ Tình và Vu Tiểu Dạ đều gật đầu. Sau đó mọi người rất nhanh đã biếnmất khỏi góc tối đó. Tất cả chia làm bốn tổ tách ra. Thời điểm bọn họlại xuất hiện, ngoại trừ quân đoàn của Tuyết Đế Nhi ra, bọn họ đã dungnhập vào bốn quân đoàn lớn Thí Thần. Tuy rằng dung nhập, nhưng bọn họcũng độc lập.
- Hắc, dân Cổ Duệ, ngươi tên là Mộc Văn sao? Ngươi còn kiêu ngạo cái rắm. Ngươi đã chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.