Thủy Tinh là thiên tài đãvượt qua mình. Đặc biệt là sau khi nàng được hoàng hậu tiền bối hướngdẫn. Nhưng nàng vẫn thể bì kịp với tiểu tử này.
Thiên tài sinh ra cùng một thời đại với hắn, con mẹ nó, thật đúng là biai. So với thời đại của mình và Độc Cô Chiến Phong còn bi ai hơn.
- Hắc hắc, Đan cha, ngài không có việc gì, thật sự quá tốt.
Trong nháy mắt Vu Nhai không còn bộ dạng lạnh lùng cay nghiệt và sát ýnồng đậm như trước đó nữa. Hắn bộ dạng dường như rất thân quen, muốn kềvai sát cánh cùng Đan Đạo Hùng. Lâm Mộc Phong và Minh bà bà không nóigì.
Tiểu tử này sao đổi sắc mặt còn nhanh hơn cả mình lật sách vậy? Hơn nữavẻ mặt ngươi làm gì có chút nào giống phong thái của cao thủ, làm gì cóchút bộ dạng nào của một đại đế Cổ Ma?
- Đan cha cũng để cho ngươi gọi sao?
Đan Đạo Hùng trợn trừng hai mắt, hình như muốn nổi giận.
- Ách, vừa rồi ngài không phải xưng là lão tử của ta sao? Đương nhiên chính là cha.
Vu Nhai trợn trừng mắt, không nhịn được nhìn về phía Thủy Tinh. ThủyTinh lại trừng mắt với hắn một cái, dường như đang nói, tên xấu xa nhàngươi, trong thời điểm sinh tử cũng không thể nghiêm túc một chút haysao? Hại người ta lo lắng bấy lâu.
Đan Đạo Hùng có phần sững sờ, chợt không biết nên nói như thế nào. Vừarồi chẳng qua quen miệng xưng là lão tử có được không? Hơn nữa cũngchiếm tiện nghi của ngươi. . . Mẹ nó, có vẻ như lão tử ở trước mặt tiểutử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620480/chuong-1555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.