Thần cấp có thể còn có khả năng sống sót. Nhưng nếu Thánh Binh Sư, sợ rằng đi vào chỉ có một con đường chết. Đương nhiên, bên trong cũng phân chia mạnh yếu. Có nhiều chỗ cường đại, có nhiều chỗ yếu.
Đông Phương Thần Thông có khả năng nhìn ra những điều này. Còn cấp Thần Tướng giống như Trương Tả chỉ có thể cảm giác được phía trước có khí tức giết chóc sẽ hủy diệt bọn họ mà thôi. Muốn phân biệt được đâu mạnh đâu yếu, thực sự là không thể. A, từ phía xa nhìn vào, phong cảnh bên trong thật ra rất tuyệt.
Ừ, còn có khe nứt do Kinh Thiên Nhất Kiếm cắt ra, có vẻ càng rộng lớn cường đại hơn...
- Ách...
Đám người Trương Tả cũng theo Đông Phương Thần Thông nhìn về phía sát trận gần như trải dài vô tận phía trước. Nghĩ đến sát trận trải dài vô tận này đều do Vu Nhai đánh ra, da mặt bọn họ co rút. Bọn họ lại không nhịn được nghĩ đến bảy kiếm kia.
Trương Tả có cảm giác không biết phải làm sao.
- Sợ rằng giết không được.
Cuối cùng Trương Tả vẫn chán chường nói.
- Ta đã báo cáo chuyện ở đây cho Huyền Binh Đại Đế biết. Chúng ta tốt nhất cứ chờ mệnh lệnh đã. Nếu như đại đế không hạ lệnh giết chết Vu Nhai, coi như làm hộ pháp bảo vệ cho hắn, để hắn phải chịu ân tình của chúng ta.
Đông Phương Thần Thông nói xong câu cuối cùng có chút cười khổ. Mới cách đây bao lâu, mình không ngờ lại muốn Vu Nhai nợi mình một ân tình. Nhưng hắn cũng không có cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620460/chuong-1535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.