Chương trước
Chương sau
- Ngươi làm sao có thể khống chế Lục Thiên Nguyên Giới. Ngươi rốt cuộc là ai?
Sau khi dãy núi rơi xuống, kiếm thứ tư lại biến mất. Vu Nhai vẫn ung dung đứng trên không trung. Bởi vì hắn ném ra, tất nhiên sẽ không để cho dãy núi, ao đầm gì đó đập trúng mình. Có trời mới biết lấy lực lượng của hắn có thể bị đập chết hay không?
Cuối cùng Chân Thần đã phát hiện ra Vu Nhai có thể ném thứ ở trong Lục Thiên Nguyên Giới ra ngoài. Hắn có phần khiếp sợ không hiểu nổi.
Hắn có một ý nghĩ trực tiếp xuất hiện. Không biết có phải tiểu tử nhân loại bình thường này đang bị ý thức của Lục Thiên Nguyên Giới phụ thể, cũng chính là đang chiếm cứ thân thể tiểu tử nhân loại bình thường này hay không?
Nếu như Vu Nhai biết suy nghĩ của hắn nhất định sẽ nói, ta chiếm thân thể Vu Nhai, điều này không có sai. Nhưng không phải là ý thức của Lục Thiên Nguyên Giới, mà là ý thức đến từ địa cầu.
- Vì sao không thể khống chế? Về phần ta là ai? Ta đương nhiên chính là Vu Nhai.
Vu Nhai mỉm cười trả lời.
Hắn biết hiện tại Chân Thần khẳng định đang suy đoán. Hắn đương nhiên sẽ không ngu ngốc đến mức cái gì cũng nói ra. Hiện tại điều hắn phải làm chính là cái gì cũng không nói, chính là muốn kẻ được gọi là Chân Thần này phải suy đoán. Có lẽ ngươi sẽ đoán ra được rất nhiều điều mà ngay cả ta cũng không nghĩ tới.
Cũng chính là nói, để bản thân hắn bổ não đi...
Hắc hắc, thế giới lữ giả, cũng chính là phù văn đặc biệt Đoạn Thiên Nguyên Giới, tay cầm Lục Thiên Nguyên Giới, lại có thể tiến vào Kinh Thiên Nguyên Giới hắn cũng chính là Vị Tri Chi Địa, hoạt động ở dưới mắt hắn. Chân Thần sẽ tưởng tượng tới mức nào?
Có lẽ sẽ nghi ngờ nghiệp đoàn Lữ Giả?
Trong khoảng thời gian này, nghiệp đoàn Lữ Giả có vẻ như rất yên tĩnh. Cũng không biết bọn họ đang giở trò quỷ gì. Vừa đúng lúc để cho bọn họ chó cắn chó đi!
- Kinh Thiên Nguyên Giới, có còn kiếm thứ năm hay không. Cứ tới đi. Hắc hắc, năng lượng ngươi thật vất vả tích góp lại, chẳng lẽ như vậy đã dùng hết rồi sao?
Bộ dạng Vu Nhai hiện tại chính là ta rất hiểu ngươi. Hiện tại hắn không ngờ lại chiếm thượng phong.
- Như ngươi mong muốn...
Chân Thần thật sự bị dồn đến tuyệt lộ. Nếu cứ như thế xám xịt rời đi, sẽ tạo thành đả kích cực lớn cho dân Cổ Duệ. Thậm chí sẽ khiến khắp đại lục Thần Huyền không còn tiếp tục e ngại Kinh Thiên Nhất Kiếm nữa.
Phải giết chết tiểu tử này.
Cho dù không giết được hắn, cũng phải khiến Lục Thiên Nguyên Giới của hắn xong đời. Trên đại lục Thần Huyền, thứ có thể uy hiếp được hắn, cũng chỉ có Thần Chi Nguyên Giới.
Ầm...
- Kiếm thứ năm...
Cao thủ toàn bộ đại lục, bao gồm cả dân Cổ Duệ đều đang thì thào tự nói. Bọn họ cảm giác mất mát. Cho dù là mấy nghìn năm trước, cũng chưa từng thấy qua Kinh Thiên Nhất Kiếm đánh xuống một chỗ nhiều như vậy.
Hiện tại, một vài người mơ hồ có chút cảm ơn Vu Nhai. Là hắn khiến dân Cổ Duệ chém ra nhiều kiếm như vậy. Nếu như Kinh Thiên Nhất Kiếm rơi vào trên địa bàn của bọn họ hậu quả sợ rằng sẽ không chịu nổi.
Chỉ cần là cao thủ đều đoán được, Kinh Thiên Nhất Kiếm khẳng định cũng có giới hạn, không phải muốn vung lên là có thể vung lên được, không phải muốn vung bao nhiêu thì vung lên bấy nhiêu.
Vu Nhai lại ném ra một Lục Thiên Sát Trận bố trí thành sát lục chi địa. Bởi vì sau khi Vu Nhai ném ra sát lục chi địa, cũng phải lui lại phía sau một đoạn, tránh bị đập vào bên trong. Bởi vậy, những sát lục chi địa không phải hoàn toàn trùng khớp với nhau.
Nói ví dụ như hiện tại ném ra các cung điện, là bên cạnh dãy núi lúc trước, mà không phải là ở bên trong dãy núi.
- Kiếm thứ sáu...
Kiếm thứ năm vẫn không giết chết được Vu Nhai, Chân Thần không chút do dự chém ra kiếm thứ sáu. Lúc này đây Vu Nhai rốt cuộc đã ném ra ba sát lục chi địa, mới cản được kiếm thứ sáu. Thậm chí lần này khi ném ra nơi chết chóc đầu tiên, còn bị cắt thành hai nửa.
- Kiếm thứ bảy...
Kiếm thứ bảy tăng cường càng thêm khủng bố. Dường như Chân Thần thẹn quá thành giận. Vu Nhai không chút nghĩ ngợi, ném ném ném... Trực tiếp ném ra năm sát lục chi địa, bảo vệ bản thân một cách nghiêm mật.
Mẹ nó, rốt cuộc Chân Thần có cực hạn không?
Năm sát lục chi địa được ném ra, sau đó Vu Nhai lại chạy ra xa. Hắn gần như có thể nhìn thấy rừng rậm Tinh Linh. Đương nhiên, hiện tại Vu Nhai sẽ không nhìn rừng rậm Tinh Linh, mà nhìn chằm chằm vào sát lục chi địa bị kiếm quang màu trắng kia xẹt qua. Nhìn thế giới giống như bão cát, hắn chờ đợi kiếm thứ tám của Chân Thần.
Hiện tại Vu Nhai đã còn phải không lo lắng cho đám người Thủy Tinh nữa. Bởi vì toàn bộ Thú Đằng Vương Thành đều được các sát lục chi địa bao trùm, hơn nữa còn nằm sâu ở trong lòng đất như vậy, Chân Thần muốn chém được đến chỗ bọn họ cũng không phải là chuyện dễ dàng.
- Ngươi tên là Vu Nhai đúng không? Ta đã nhớ tên ngươi. Hắc, đừng đắc ý, lấy toàn bộ Lục Thiên Nguyên Giới ngăn cản kiếm của ta, cũng không phải là chuyện gì đáng để kiêu ngạo cả. Chí ít ta hủy diệt một uy hiếp. Nếu như ngươi có thể chữa trị cho Lục Thiên Nguyên Giới, ta còn có chút bận tâm. Đáng tiếc hiện tại Lục Thiên Nguyên Giới đã biến thành phế vật giống như Lạc Thiên Nguyên Giới, căn bản không cách nào hình thành uy hiếp đối với ta...
Chân Thần đột nhiên nói chuyện. Nhưng lời hắn nói dường như đến phân nửa đã dừng lại. Vì hắn vừa nói tới đó, trời từ từ trở nên sáng sủa. Áp lực trên bầu trời không còn tồn tại nữa. Ánh sáng mặt trời chiếu xuống. Không ngờ Chân Thần lại rút lui như vậy?
Vu Nhai có chút ngây người. Hắn còn muốn tiếp tục lấy lục sát chi địa từ trong Lục Thiên Nguyên Giới ra. Hắn vốn đang suy nghĩ, không biết sát lục chi địa có đủ dùng hay không. Có thể ném ra toàn bộ Lục Thiên Nguyên Giới hay không? Ném hỏng... hỏng, nguy rồi. Lục Thiên Nguyên Giới vốn ở trong trạng thái bị gần vỡ nát. Hiện tại mình ném ra nhiều sát lục chi địa như vậy, làm vật dẫn cho Nguyên Giới, Lục Thiên Thần Ấn cũng sẽ vỡ nát thành từng mảnh. Sợ rằng rất nhanh sẽ nổ tung. Nếu như vậy, Lục Thiên Thần Ấn nổ mạnh, mình cũng sẽ chết, trở thành trò cười cho thiên hạ.
- Chặn được Kinh Thiên Nhất Kiếm, hơn nữa còn chặn được bảy kiếm, lại không nắm được đồ của bản thân mình? Thật khiến người ta cười chết.
Nếu quả thật bị hại chết, bên ngoài nhất định sẽ có lời đồn như vậy. Vu Nhai lại không muốn chết rồi còn bị người ta chê cười, càng không muốn chết. Nghĩ đến lời Thôn Thiên Kiếm Linh nói trước đó, chính là cuối cùng đánh ra Luân Chuyển Thần Ấn Thu tự quyết.
Chỉ có điều, Vu Nhai vẫn không yên lòng. Sau hắn đánh ra Thu tự quyết, lại đánh ra Phong tự quyết. Có lẽ Phong tự quyết có thể khiến cho Lục Thiên Thần Ấn ổn định một chút.
- Không cần lo lắng. Vu Nhai, bởi vì ném đi nhiều tuyệt địa như vậy, lực lượng Lục Thiên Thần Ấn trở nên yếu hơn rất nhiều. Hiện tại Huyền Binh Điển đã có thể chính thức thu phục nó. Về phần chuyện Nguyên Giới khác bị tan vỡ, cũng sẽ sử dụng phù văn ngươi linh ngộ trước đó tạm thời trấn áp. Chỉ cần thực lực của ngươi tăng lên, sẽ có ngày chữa trị được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.