Chương trước
Chương sau
Bởi vì, Chân Thần của Vị Tri Chi Địa đã không thể nhịn được nữa. Mây nổi lên cuồn cuộn, bỗng nhiênhình thành một vòng xoáy cực lớn. Trong phút chốc, lực lượng của vòngxoáy đã bao phủ lấy Vu Thuấn, cũng chính là thân thể Vu Nhai, ngăn cảnhắn tiếp tục hành hung.
- Chân Thần cuối cùng đã ra tay. Ha ha, Bách tộc đáng chết, Vu Nhai đáng chết cuối cùng sẽ phải chết.
Ba gã Thần Tướng Cổ Duệ thoát được cũng không tiếp tục chạy trốn nữa, mà quay đầu lại nhìn vòng xoáy cực lớn kia, trên mặt hiện ra nụ cười dữtợn. Bọn họ thật sự hận không thể băm thây Vu Thuấn và Vu Nhai thành vạn chặt
- Cuối cùng Kinh Thiên Nhất Kiếm sắp rơi xuống...
Dù thế nào đi nữa, hai đại đế quốc và Độc Cô gia cũng không dám nhìnloạn. Bọn họ có thể thấy được tồn tại từ trên trời hạ xuống, giống nhưvòi rồng.
Không biết từ lúc nào thân ảnh Độc Cô gia chủ đã biến mất ở trước mặtđám người Độc Cô Thanh Hải. Đám người Độc Cô Thanh Hải, mỗi người đềukhẩn trương gần chết.
Tiểu tử Vu Nhai, ngươi ngàn vạn không nên chết như vậy.
- Bách tộc, ban tặng cho các ngươi sự hủy diệt.
Giọng nói sang sảng từ trên trời vọng xuống. Đó là giọng nói của ChânThần. Vu Nhai đã từng nghe qua mấy lần ở trong Mạng hồng lá chắn đạiđịa. Kinh Thiên Nhất Kiếm, thật sự sẽ rơi xuống.
- Đại đế Vu Nhai, lá chắn đại địa.
Bị trọng thương, Nham Khổ phát ra lực lượng cuối cùng ném lá chắn đạiđịa cho Vu Nhai. Hiện tại người Chân Thần muốn giết nhất tất nhiên chính là Vu Nhai. Có lá chắn đại địa ở bên cạnh, khả năng Vu Nhai giữ đượctính mạng càng cao hơn.
Các Thần Tướng Bách tộc tuy rằng không hiểu quá sâu đối với Kinh ThiênNhất Kiếm, thậm chí còn có người không biết về sự tồn tại của Kinh Thiên Nhất Kiếm. Phải biết rằng, trước đó Vu Nhai chỉ nói với bọn họ, đó làthứ trấn áp Vị Tri Chi Địa mà thôi. Nhưng bây giờ bọn họ không cần biếtlịch sử, chỉ biết áp lực phía trên ép xuống khiến bọn họ không thể nhúcnhích được. Chỉ riêng điểm ấy cũng đủ để Nham Khổ ném lá chắn đại địa ra cho Vu Nhai.
- Gào...
Thuẫn linh của lá chắn đại địa với hình dạng giống như thổ thần thờiviễn cổ xuất hiện. Cảnh tượng giống như mấy nghìn năm trước lại xuấthiện. Lúc đó Thuẫn Linh của lá chắn đại địa quay về phía Kinh Thiên Nhất Kiếm rít gào. Khi đó Kinh Thiên Nhất Kiếm sử dụng ba kiếm mới giảiquyết được hắn.
Thuẫn Linh đương nhiên không cam lòng, đương nhiên hiểu rõ ràng hiện tại hắn vẫn không chống lại được Kinh Thiên Nhất Kiếm, nhưng hắn không lùibước.
- Đại Địa Thuẫn Linh, còn có thể ngăn cản hai lần công kích không?
Vu Nhai trầm thấp nói.
Vu Thuấn lại nhớ tới trong Huyền Binh Điển, tàn hồn của hắn căn bảnkhông chịu nổi áp lực kinh khủng kia. Nếu như có thân thể tất nhiênkhông thành vấn đề. Nhưng tàn hồn sợ nhất loại khí thế thuần khiết. Nóicách khác, đối mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm, Vu Nhai chỉ có thể tự mìnhchống đỡ.
- Có thể. Chí ít hai lần, thậm chí ba lần. Ta đã cường đại hơn so với mấy nghìn năm trước!
Đại Địa Thuẫn Linh nặng nề trả lời. Mỗi khi Vu Nhai lĩnh ngộ được mộtgóc phù văn của Huyền Binh Điển đều có thể mang lại lợi ích cho HuyềnBinh bản mạng. Lá chắn đại địa tất nhiên không ngoại lệ.
- Được!
Vu Nhai cũng nặng nề trả lời. Hắn nâng lá chắn đại địa lên, đứng ở trung tâm vòng xoáy, giống như một chiếc thuyền lá nhỏ trong sóng lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể bị xé thành mảnh nhỏ. Lúc này thánh đạo gì cũngkhông có tác dụng. So với Chân Thần vẫn chênh lệch quá nhiều.
Vu Nhai cũng không dự định sẽ phản kích. Trong kế hoạch hắn định ra lúctrước, hắn chỉ phòng thủ, phòng thủ đến khi Chân Thần không có cách nàochém ra Kinh Thiên Nhất Kiếm.
- Các vị, không cần lo cho Hắc Nguyệt Thần Vương. Hiện tại Vong Khắc dẫn theo người bị thương tiến vào tầng ngầm phía dưới cung điện Cổ Ma. Ởđây giao cho ta.
Vu Nhai nhìn về phía các Thần Tướng Bách tộc quát lớn. Hắn vốn muốn nói, dẫn theo mọi người tiến vào cung điện Cổ Ma. Nhưng suy nghĩ một chútvẫn cảm thấy không thích hợp. Chỉ sợ cung điện Cổ Ma cũng không chống đỡ được. Xem ra trong cuộc chiến đấu lần này, sân nhà này không phát huyđược tác dụng quá lớn.
A, cũng không thể nói là không lớn. Ít nhất, lão nữ vương tinh linh nhờcó cung điện Cổ Ma mà sống sót. Thậm chí ở thời điểm mấu chốt còn giếtđược ba gã Thần Tướng Cổ Duệ. Nếu như không có cung điện Cổ Ma, lão nữvương tinh linh đã sớm bị giết chết.
- Đại đế...
- Đây là mệnh lệnh, không được chậm trễ.
Vu Nhai không cho phép bọn họ tiếp tục nghi vấn. Hắn lại nhìn về phía Thủy Tinh nói:
- Hoàng hậu tiền bối, mong người dẫn theo Thủy Tinh cũng tiến xuống dưới lòng đất. Hãy nói cho nàng biết, ta tuyệt đối sẽ không chết...
- Được!
Hoàng hậu vẫn phụ thể ở trên người Thủy Tinh. Lúc này lấy lực lượng củaThủy Tinh tất nhiên không có cách nào chống lại hoàng hậu. Chỉ có điềuthỉnh thoảng vẫn có thể thấy trên mặt Thủy Tinh có chút vặn vẹo. Hiểnnhiên nàng muốn lấy lại thân thể mình.
- Đại đế, nhất định phải sống!
- Vu tiểu tử, phải sống sót. Sau này ta chắc chắn sẽ đáp ứng gả Tinh Tinh cho ngươi.
Đan Đạo Hùng vẫn chưa hoàn toàn đáp ứng.
- Vu tiểu tử, ta được ngươi gọi là lão sư còn chưa thấy đã. Ngàn vạn không thể chết được. Hắc hắc, lão sư của đại đế Cổ Ma.
Các Thần Tướng Bách tộc mỗi người đều nhìn chằm chằm vào Vu Nhai đangđứng ở trung tâm cơn lốc. Một thứ gọi là lòng trung thành xuất hiện. Mãi đến lúc này, bọn họ mới chân chân chính chính thừa nhận Vu Nhai là đạiđế Cổ Ma, là người lãnh đạo của bọn họ. Cho dù là Ứng Phượng Thiên cũngkhông thể tự thoát ra được cảm giác này, cũng không tránh khỏi cảm độngtrước thân ảnh của Vu Nhai.
Đương nhiên, hắn không có khả năng giống như đám người Nham Khổ và người lùn Khắc Lan Tạp, nhưng tự đáy lòng vẫn cảm thấy bội phục.
- Lên... . . .
Trong nháy mắt, tất cả đám người Bách tộc vọt vào cũng trong Thú ĐằngVương Thành gần như đã bị san bằng, nhanh chóng tiến vào trong huyệtđộng mai táng của cung điện Cổ Ma. Chỉ có ở bên trong huyệt động sâu như vậy, bọn họ mới có thể giữ được tính mạng.
- Lá chắn đại địa sao? Lâu ngày không gặp...
Giọng nói của Chân Thần lộ vẻ lạnh lùng. Chỉ có điều lời còn chưa nóihết, một đạo kiếm quang khủng bố đã xé rách bầu trời, khiến bầu trời vốn đầy mây, áp lực nặng nề chợt trở nên sáng sủa. Trong phút chốc, kiếmquang đã đi tới phía trên lá chắn đại địa...
- Đi...
Tiếng nổ điên cuồng gần như vang vọng khắp toàn bộ Bách Tộc Loạn Địa.Lấy Vu Nhai làm trung tâm, mặt đất bắt đầu tách ra. Vô số ma thú rítgào. Nhưng hiện tại không ai có thể nghe được tiếng của bọn chúng. Giờphút này, giống như tận thế.
- Ngọc đại nhân, đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tại tuyến phòng ngự của Bách tộc, Ngọc Vấn Hiền đang cùng Lam Thương Tửđấu mấy hiệp. Lúc này, bản thân hắn mặc nhuyễn giáp ở trong cứ điểmtuyệt địa mới xây. Hắn đang cùng mấy người Mượn kiếm huynh và Dạ Tìnhthảo luận xem phải đánh trận chiến này như thế nào.
Nhưng thảo luận một hồi, hắn lại cảm giác đất rung núi chuyển.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.