Nhưng không có người nàochạy trốn. Lúc này Vu Nhai cũng sẽ không chạy trốn. Hắn cần phải kiênnhẫn phòng thủ. Nếu hắn chạy, Bách tộc sẽ rơi vào cảnh tượng máu chảythành sông.
Đương nhiên. Không trốn cũng sẽ xuất hiện cảnh máu chảy thành sông. Trốn hay không trốn kết quả dường như đều giống nhau. Nhưng Vu Nhai khôngmuốn trốn.
Có lẽ, có đôi khi chết còn tốt hơn so với sống? Lẽ nào kế hoạch của Bách tộc lần này lại phải thất bại sao?
Hắn nhìn về phía Thủy Tinh. Ánh mắt hai người chạm vào nhau, rốt cuộc đều lộ thoáng mỉm cười.
Có lẽ bây giờ chết cũng hạnh phúc?
Hóa ra tiểu quỷ nhát gan như mình cũng sẽ có nhiệt huyết muốn liều chết?
Không, có lẽ vẫn có hi vọng. Hắn suy nghĩ lại một chút. Lợi dụng 10 giây này suy nghĩ lại một chút. Chưa tới thời khắc cuối cùng, quyết khôngbuông tha. Chết thật sự cái gì cũng không có. Tiểu Mỹ đang đợi mình. DạTình và Tiểu Dạ cũng đang đợi mình. Mẫu thân đang đợi mình. Mình cònchưa thể buộc Độc Cô Chiến Phong quỳ gối trước mặt mẫu thân, mình khôngthể chết được, tuyệt đối không thể chết như vậy được!
Bất kể thế nào, Vu Nhai cũng không hối hận. Hiện tại trên mảnh đại lụcnày, bất kỳ ai cũng không thể chạy trốn khỏi số phận chiến tranh.
Không phải hiện tại chết, có khả năng chính là sau này chết. Liều đánh,tiến bước nào hay bước ấy. Nếu không tiến bước, ở trong thế giới hỗnloạn phải làm sao mới có thể bảo đảm sống còn, làm sao mới có thể bảođảm tất cả người thân và bằng hữu đều sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620446/chuong-1521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.