Chương trước
Chương sau
Vẻ mặt thần giai Thú Đằng tộc vặn vẹo, một lúc sau phản ứng lại:
- Các ngươi nên ở trong Tinh Linh sâm lâm mới đúng, hay Thanh Mộc hoàng tử điện hạ cho các ngươi qua?
Thần giai Thú Đằng tộc nói câu cuối là tự an ủi mình, nhưng cũng khôngphải hoàn toàn không thể nào. Nhưng mà nhìn bộ dạng đám người khônggiống đến hợp tác.
Ứng Đằng kinh kêu:
- Vu . . . Vu Nhai . . .
Thần giai Thú Đằng tộc, Cổ Duệ chi dân nghe tiếng nhìn sang, kinh ngạc hỏi:
- Nhân loại bình thường?
- Ha ha ha ha ha ha! Ứng Phượng Thiên, ngươi lập công rồi, ngươi lậpcông lớn! Chẳng những khai phá di tích Cổ Ma tộc kỹ càng giúp chúng tađỡ tốn sức, còn dẫn một vị Cổ Duệ chi dân tới đây.
Thần giai Nham Linh tộc bỗng cười phá lên nói:
- Nếu không nhờ ngươi thì trong Tinh Linh sâm lâm chúng ta sẽ phải đốiphó với bốn vị thần giai Cổ Duệ, không chừng kế hoạch sẽ thất bại. Ài,chúng ta đánh mệt chết mệt sống nhưng công lao không lớn bằng ngươi.
Thần giai Nham Linh tộc ra vẻ rất thân với thần giai Thú Đằng tộc.
Các cao thủ bách tộc nghe xong sửng sốt, khóe môi co giật.
Thần giai Nham Linh tộc mới đi theo Cổ Ma đại đế âm hiểm nhà chúng tabao lâu mà đã học lén được mấy chiêu? Có lẽ nên khiến thanh niên theo Cổ Ma đại đế học tập, không thì tộc quần nhà mình sẽ bị chủng tộc giỏi trò gian xảo áp chế.
Thần giai Thú Đằng tộc chớp mắt hỏi:
- Nham Khổ, ngươi đang nói gì vậy?
Nham Khổ tiếp tục nói xạo:
- Đừng giả ngốc nữa Ứng Phượng Thiên, khiêm tốn cũng vừa phải thôi.
- Lúc trước ngươi nhận ám lệnh của con rối, dụ thần giai Thanh Mộc thầntộc đến di tích Cổ Ma tộc xem xét, bớt một đối thủ thần giai cho chúngta, để Cổ Ma đại đế thuận lựi thống trị bách tộc hơn.
- Giờ thì chúng ta thành công, chúng ta giết hết ba Cổ Duệ chi dân khácrồi, bách tộc đã thống nhất. Bây giờ liên minh bách tộc chính thức thành lập, tiếp theo xua đuổi Cổ Duệ chi dân lòng muông dạ thú. Tất nhiêntrước đó phải giết cái tên này đã.
Ba người Ứng Đằng choáng váng. Thú Đằng tộc vương thì cười khổ, Thú Đằng tộc bị âm hiểm vu oan.
- Cổ Ma đại đế gì? Bách tộc thống nhất là sao? Đồ đê tiện kia mau nói rõ ràng!
Người hỏi chuyện là Cổ Duệ chi dân, gã là thần giai Thanh Mộc thần tộc,được Thanh Mộc hoàng tử bí mật kêu tới Thú Đằng tộc. Thanh Mộc hoàng tửnhờ thần giai Thanh Mộc thần tộc giết Mộc Nguy, tất nhiên gã không dễđồng ý ngay, vì gã là cao thủ thần giai không thèm quan tâm thanh niênđấu đá nhau. Mộc Nguy coi như là một thử thách cho Thanh Mộc hoàng tử,nhưng di tích Cổ Ma tộc là chuyện lớn, thần giai Thanh Mộc thần tộckhông từ chối việc này.
Vu Nhai mở miệng nói xuôi theo ý Nham Khổ:
- Nói rõ ràng? Vậy để Thanh Mộc hoàng tử của các ngươi giải thích đi.
Thanh Mộc hoàng tử bị đẩy ra, gã gào khóc cầu xin:
- Mộc Văn tiền bối, cứu ta với!
Thanh Mộc hoàng tử không chỉ bị chặt cụt hai tay, lúc trước gã mất ýthức mãi khi vào đường hầm mới tỉnh lại. Bộ dạng Thanh Mộc hoàng tử cựckỳ chật vật, mặt trắng như tờ giấy.
Mộc Văn, cao thủ thần giai Thanh Mộc thần tộc ngơ ngác hỏi:
- Hoàng tử, chuyện gì vậy?
Thanh Mộc hoàng tử lắp bắp nói không đầu đuôi:
- Xong rồi, bách tộc xong rồi, hiện tại bách tộc đã gắn kết nhưng khôngvề Thần Duệ ta mà của tên này. Ta xong rồi, thật sự tiêu đời!
Thanh Mộc hoàng tử nói không theo thứ tự kể ra chuyện trong Tinh Linh sâm lâm.
Ba người phân tích từ lời kể lộn xộn đó, Ứng Phượng Thiên, Mộc Văn, Ứng thiếu soái biến sắc mặt.
Rõ ràng tình huống rất tốt sao bỗng nhiên trở nên như vậy?
Thanh Mộc hoàng tử nói xong điên cuồng nhìn Ứng Đằng, nói:
- Ứng Đằng, ngươi phản bội ta! Nếu không phải ngươi dẫn Mộc Văn tiền bối đến đây thì không chừng thế cục sẽ không như hiện giờ. Thú Đằng tộc, đồ chó chết, các ngươi dám cắn chủ nhân? Các ngươi đáng chết đáng chêtđáng chết! Ta phải giết các ngươi!
Thanh Mộc hoàng tử la ó xong điên lên nhào hướng Ứng Đằng.
Thanh Mộc hoàng tử thật sự điên, lúc trước thất bại, các đòn đả kích gã. Cái gọi là trèo cao té đau, bình thường Cổ Duệ chi dân luôn cao cao tại thượng nên khi té càng nặng nề, đau đớn hơn.
Khi Thanh Mộc hoàng tử bị chặt cụt bàn tay thứ hai thì ngất xỉu, mãi lúc đến đường hầm bí mật mới tỉnh dậy. Vu Thuấn đề nghị, đến Thú Đằng vương thành ép buộc Thú Đằng tộc vương, Thanh Mộc hoàng tử hoàn toàn khônghay biết những chuyện này. Thanh Mộc hoàng tử chỉ nghe những lời NhamKhổ đã nói, gã đinh ninh Thú Đằng tộc sớm bị mua chuộc. Hết cách, bâygiờ Thanh Mộc hoàng tử đã điên, làm gì còn lý trí phán đoán?
Hơn nữa bách tộc phản chiến làm Thanh Mộc hoàng tử mất hết tự tin, gã không nhìn thấu sự lựa chọn của mỗi chủng tộc.
Thanh Mộc hoàng tử hoàn toàn không hay biết gì, gã nghe Nham Khổ nói Thú Đằng tộc dụ Mộc Văn đến đây. Tại sao đám người Vu Nhai biết đường hầmbí mật này? Chắc bọn họ đã biết từ lâu. Vu Nhai là Cổ Ma đại đế, ơi nàylà di tích Cổ Ma tộc, dùng để bày cạm bẫy dụa Mộc Văn không hay biết gìlà thích hợp nhất.
Ứng Đằng muốn biện minh:
- Hoàng tử điện hạ, ta . . .
Trong khi Ứng thiếu soái choáng váng không biết phải làm sao thì thần giai Thú Đằng tộc bên cạnh bỗng cười gian.
- Ha ha ha ha ha ha! Giết!
Ứng Phượng Thiên xoay người lao hướng Mộc Văn thần giai dục hỏa trọng sinh thuật, dứt khoát không chút do dự.
Mộc Văn ngạc nhiên, sau đó tức giận đánh trả:
- Đồ đê tiện, ngươi muốn chết!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai thần giai đánh nhau trong vùng đất hắc ám, bọn họ cùng là thần giai, một chuỗi bùng nổ rất đáng sợ. Nhưng nơi này là di tích Cổ Ma tộc,không bị phá hoại một chút nào. Tối đa là vách đá hang động bị hư hao.
Mọi người sửng sốt nhìn hành động của Ứng Phượng Thiên thần giai ThúĐằng tộc. Nham Khổ thần giai Nham Linh tộc cười khổ. Sự việc diễn rađúng như kế hoạch của Nham Khổ, Ứng Phượng Thiên biết có nhảy vào ThầnHuyền Hải cũng không tẩy rửa sự trong sạch được. Ứng Phượng Thiên càngbiết nếu bây giờ không quyết định theo phe nào thì gã sẽ chết, Thú Đằngtộc cũng tiêu tùng theo. Ứng Phượng Thiên dứt khoát ra tay, lão bất tửnày khi đã quyết định là sẽ không dây dưa.
Ứng Đằng nhìn trưởng lão thần giai hành động, mắt hình nhang muỗi:
- Cái . . . Này . . . Là . . .
Hay đúng như Nham Khổ nói, Thú Đằng tộc sớm phản chiến theo Cổ Ma tộc gì đó của Vu Nhai, không ai nói cho Ứng thiếu soái biết?
Sao có thể, nếu đúng như vậy thì lúc trước thần trưởng lão che giấu quá sâu, giấu luôn gã!
Ứng Đằng liếc hướng Vu Nhai, trái tim run rẩy. Ứng thiếu soái không ngờVu Nhai là Mộc Nguy, hắn âm thầm làm nhiều chuyện như vậy. Tuy Thanh Mộc hoàng tử lắp bắp nói lộn xộn nhưng kể rõ ràng từng hành động của VuNhai. Hết cách, vì Vu Nhai mang lại ám ảnh tâm lý quá lớn cho Thanh Mộchoàng tử, gã kể hết bị hắn đả kích như thế nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.