Vu Nhai chuẩn bị ra sân với kiểu trong ti vi kiếp trước, tức là đề cử đại hội võ lâm, dùng thực lực của mình trở thành vua bách tộc. Vu Nhai có được ba, bốn cao thủ thần giai, nói sao thì cũng là 'chủng tộc' thực lực mạnh nhất. Người bách tộc loạn địa đã bị buộc vào đường cùng, chắc chắn sẽ đồng ý. Thế nhưng Thủy Tinh đang làm trò gì vậy?
Khoác hoàng bào?
Vu Nhai không thấy thấy khuôn mặt Thủy Tinh, hắn cảm giác da đầu tê dại nhưng lúc này đành cắn răng tiến tới. Kịch bản bị thay đổi cảm giác rất tệ, nhưng nếu Thủy Tinh thích đi tuyến đường bá đạo thì tới luôn.
Vu Nhai hiểu suy nghĩ của Vu Nhai, hắn biết đề cử và bá đạo đều có ưu điểm riêng. Tuy nhiên mạnh bạo càng dễ khống chế, thống trị bách tộc hơn, vấn đề là tính cách của hắn không thích kiểu bá đạo chính trị, có lẽ vì bị tư tưởng người hiện đại kiếp trước ảnh hưởng. Thủy Tinh thì muốn đưa Vu Nhai lên ngôi, loạn thế phải cứng rắn.
Vu Nhai hiểu rõ tấm lòng Thủy Tinh vất vả, nếu đã vậy thì cứ bá đạo đi.
Nghĩ tới đây Vu Nhai bày ra dáng vẻ Cổ Ma đại đế, nói với Thủy Tinh:
- Ừm! Làm rất tốt, đều lui ra đi.
Thí Thần quân cao giọng quát:
- Tuân lệnh! Cổ Ma đại đế!
Vu Nhai rất muốn nói: Các ngươi không cần lớn tiếng như vậy.
Nhờ tiếng rống này khiến bách tộc phản ứng lại. Đám người này kêu cái gì? Cổ Ma đại đế? Mọi người trợn to mắt nhìn Vu Nhai, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620371/chuong-1446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.