Tuyết Đế Nhi đứng yên dần di chuyển tầm mắt xuống dưới, nàng nhìn Mộc Nguy chằm chằm.
Lúc trước Tuyết Đế Nhi như tất cả Tinh Linh không rõ đầu đuôi, choáng váng. Nhưng có một điều Tuyết Đế Nhi hiểu rằng bách tộc đang nghịch tập, bách tộc không thỏa hiệp Cổ Duệ chi dân. Nghĩ đến đây lòng Tuyết Đế Nhi tràn ngập giật mình, hân hoan, nàng cảm thấy Tinh Linh tộc đã được cứu. Khi ấy Tuyết Đế Nhi không có thời gian lấy làm lạ tại sao Mộc Nguy ngồi cạnh nàng không bị người bách tộc bắt đi?
Bởi vì thời gian quá ngắn, chiến đấu lại kịch liệt, chứa chan hy vọng nghiêng hướng một bên, ai thèm quan tâm Mộc Nguy?
Mãi đến lúc này Tuyết Đế Nhi mới biết thì ra có người chỉ huy lần nghịch tập này, đó là siêu thiên tài Mộc Nguy trông rất ác ôn, ngày hôm qua đánh lão nữ vương Tinh Linh chật vạt. Đầu Tuyết Đế Nhi lóe tia sáng, hơi hiểu vì sao nãi nãi giao nàng cho người này. Thì ra nãi nãi đã sớm biết chuyện, hèn gì đêm hôm qua nam nhân này không đụng vào nàng.
Tuyết Đế Nhi suy nghĩ lung tung:
- Không lẽ đúng là mình ôm cứng hắn, cảm thấy hắn an toàn? Không không, tuyệt không bao giờ!
Một cao thủ Cổ Duệ chi dân lúc trước khen Mộc Nguy nức nở tức giận quát:
- Mộc Nguy, tại sao ngươi làm như vậy? Là vì những con lai chân thần?
Tuy cao thủ Cổ Duệ chi dân không biết Mộc Nguy làm sao hợp nhất bách tộc được, gã không muốn hỏi nhiều, trước mắt gã chỉ muốn biết mục đích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620369/chuong-1444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.