Nếu không cần chiến đấu thìtốt nhất là đừng đánh, chiến đấu quy mô lớn sẽ khiến nhân loại bìnhthường chú ý, thế thì không hay. Thanh Mộc hoàng tử đã vạch sẵn đường đi nước bước khi tới đây.
Tuy Thanh Mộc hoàng tử không thông minh như Lam Thương Tử nhưng làm theo kế hoạch không gây khó khăn cho gã.
Thanh Mộc hoàng tử nói tiếp:
- Yên tâm, chỉ đội chúng ta đi vào, binh sĩ Thú Đằng tộc chắc chắn sẽ không theo vào.
Lai Nhân Vô Hám tướng quân không dễ dàng để Cổ Duệ chi dân vào, tính liên lạc với Thú Nhân vương hỏi ý kiến:
- Đợi ta liên hệ với Thú . . .
Lai Nhân Vô Hám tướng quân chưa nói hết câu thì một con ma ưng không quá to bỗng lao tới. Lai Nhân Vô Hám tướng quân ngạc nhiên, con ma ưng nàylà ma thú thất giai được Thú Nhân vương nuôi, đừng coi thường nó nhỏ con nhưng tốc độ siêu nhanh.
Ma ưng nhanh chóng đáp xuống vai Lai Nhân Vô Hám tướng quân, há mồm nônra tờ giấy. Mặt giấy không viết nhiều, nội dung đơn giản là: Người đếnlà khách, mời bọn họ tới Thú Vương thành.
Lai Nhân Vô Hám tướng quân thầm thắc mắc.
Vì Cổ Duệ chi dân chỉ mới đến làm sao Thú Nhân vương biết được? Lai Nhân Vô Hám tướng quân không suy nghĩ nhiều, gã nhìn hướng Thanh Mộc hoàngtử.
Lai Nhân Vô Hám tướng quân nói:
- Thú Nhân vương viết thư mời các vị vào Thú Vương thành.
Thanh Mộc hoàng tử cười to bảo:
- Chỉ có Thú Nhân vương là hiểu lý lẽ.
Thanh Mộc hoàng tử không khách sáo mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620337/chuong-1412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.