Con lai người và thần hỏi:
- Nhưng chẳng lẽ hoàng tử không ghen tỵ với những người này, lén làm chuyện gì sao?
- Ha ha ha ha ha ha! Đã nói là đừng xem chúng ta như mấy nhân loại bìnhthường. Chúng ta có thần hoàng, chân thần, thiên tài thật sự hầu như đều nhận thần tứ, nếu bỗng nhiên chết không ai dám bảo đảm chân thần cógiận hay không.
Lại một người khác nói xen vào:
- Ha, trước kia chúng ta không khác biệt nhiều về đẳng cấp nhưng bây giờ . . .
Người này nhìn con lai người và thần, muốn nói: Bây giờ mảnh đất bí ẩnđầy rẫy khác biệt, kẻ đê tiện có mặt khắp nơi, không chỉ nhân loại bìnhthường còn có tạp chủng.
Nhưng cuối cùng nam nhân không nói ra.
Tuy bây giờ có kỳ thị nhưng cấp trên nghiêm lệnh cố gắng hạn chế, chờbọn họ đánh chiếm được Thần Huyền đại lục rồi tính. Nếu thấy bực bội cóthể tìm nhân loại bình thường đối địch tính cách kiêu căng để trút giận. Giữa Thần Duệ chi tộc đúng là không chia cao thấp sang hèn, nhưng ởtrong mắt bọn họ thì chủng tộc khác, con lai đều đê tiện. Bọn họ chínhlà thần.
Một Cổ Duệ chi dân tính cách hiền hòa vừa giải thích vừa khích lệ:
- Không thể nói như vậy, con lai người và thần cũng có cơ hội được đếnđịa vị ngang chúng ta. Chỉ cần lập công lớn là sẽ được cải tạo thànhthần tộc tinh thuần nhất, khi đó các ngươi sẽ có cơ hội trấn hoàng tử.Đương nhiên đây chỉ là cơ hội.
Vu Nhai nghe vậy lòng máy động, mắt nhấp nháy. Khóe môi Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620297/chuong-1372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.