Lâm Mộc Phong cảm nhận hơi thở của Chu Điệp, hơi thở lúc gã còn sống.
Lâm Mộc Phong quét mắt vài cái, nói với mọi người:
- Bóp nát ngọc bài lữ hành, chúng ta về thành lũy lữ giả ngay!
Lâm Mộc Phong không hỏi nhiều, thúc giục đám người trở về thành lũy lữgiả trước rồi tính. Lâm Mộc Phong nói xong chợt nhớ ra thân tín côngchúa Nguyệt Lâm Sa bảo ngọc bài lữ hành thăng cấp của bọn họ bị động tay chân.
Thấy mọi người nhìn mình là lạ, Lâm Mộc Phong bảo:
- Suýt quên, ngọc bài lữ hành của các ngươi bị người giở trò. Lấy ra đi, ta phục hồi giúp các ngươi.
Mọi người trên quảng trường thấy vậy ngyâ ra, liếc hướng Bạch Trọc.
Bạch Trọc mặt không biểu tình, không biết gã đang nghĩ gì. Bây giờ BạchTrọc muốn tìm đường sống trong chỗ chết, gã tin tưởng mình sẽ không chết dù tội nặng đến mấy.
Người khác sẽ chết nhưng gã thì không! Tuyệt đối!
Lâm Mộc Phong giúp đám người phục hồi ngọc bài lữ hành, sau khi bóp nátquay về thành lũy lữ giả. Mọi người không ngừng lại lâu trực tiếp truyền tống đi khu vực trung tâm thế giới lữ giả, tức là nhà gỗ nhỏ Lâm MộcPhong cư ngụ, sau đó quay về quảng trường. Thời gian không qua bao lâu,ánh mắt mọi người trong quảng trường tập trung vào Bắc Đẩu đoàn, Ủng HộCông Chúa đoàn.
Hội trưởng Lữ Giả không rảnh khách sáo với đoàn người, không có thờigian hỏi han ân cần, bây giờ tất cả sốt ruột muốn biết chuyện gì xảy ra.
- Vu Nhai, công chúa Nguyệt Lâm Sa, rốt cuộc chuyện gì đã xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620264/chuong-1339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.