Là Vĩ Tiễn Điêu. Ma Đạo Sư cung đình là lữ hành giả già dặn sao có thể không biết quái thú kinh haòng với ma pháp sư này? Sao nàng không biết loại quái thú có thể ngăn cách ngọc bài lữ hành truyền tống được? Trong phút chốc Ma Đạo Sư cung đình muốn lao vào cứu người ngay.
Lúc này mũi tên của Vu Nhai xẹt qua làm Ma Đạo Sư cung đình thở phào nhẹ nhõm.
Không chỉ Ma Đạo Sư cung đình của Nguyệt Lâm Sa, nhiều người chung một thắc mắc:
- Là ai cứu viện? Tại sao tình cờ như vậy?
Biểu tình bình tĩnh của Bạch Trọc trở nên cục xúc, nhưng rất nhanh vẻ mặt gã giãn ra. Có người đến cứu viện thì sao? Bạch Trọc nắm rõ hướng đi của mười đại đoàn đội trong lòng bàn tay, dù có người đến cứu viện cũng chỉ là đội nhỏ, giúp được gì?
Bạch Trọc muốn xem là ai đến cứu viện, dám phá hỏng chuyện tốt của gã, tiểu đội này phải bị tiêu diệt!
Bạch Trọc âm u nghĩ, khi hình ảnh chuyển đến người cứu viện thì gã khó tin trợn to mắt. Không chỉ Bạch Trọc, mọi người trong quảng trường đều rớt tròng mắt.
Mượn kiếm huynh vốn nhàn nhã xem kịch bị sặc nước miếng:
- Phụt!
Gáy nam nhân ẻo lả bị dính trúng.
Có người kinh kêu:
- Vu Nhai? Sao có thể? Bọn họ chỉ có hai người hành động? Sao chạy đến đây?
Bởi vì Vu Nhai cách Ủng Hộ Công Chúa đoàn rất gần nên dời hình ảnh không tiêu hao quá nhiều. Nhưng mặt Vu Nhai hiện ra khiến nhiều người cảm thấy tinh thần lực mệt mỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620235/chuong-1310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.