Hình như không phải Liệt AiNhân, A Đặc Thác nghe trộm điều gì mà chỉ vì không đồng ý nhập bọn, cólẽ hai người chống cự nên bị giết.
Nam nhân trung niên không nói nhiều, thuận miệng khích lệ:
- Thôi, có sự cố lần này về sau ngươi hãy cẩn thận nhiều hơn.
Nam nhân trung niên đổi đề tài:
- Đã sắp xếp vụ việc sao rồi?
- Mọi thứ chuẩn bị sẵn sàng, nhất định sẽ hoàn thành số lượng đại nhân yêu cầu.
Nam nhân trung niên gật đầu, nói:
- Ừm! Rất tốt, bây giờ bắt đầu hành động đi, bởi vì tản ra rời rạc nên tự ngươi nắm chắc thời gian đi.
Nam nhân trung niên nói sang chuyện khác:
- Ta muốn ngươi chú ý người kia sao rồi, đã đến gần thành lũy lữ giả chưa?
Người đó do dự nói:
- Cái này . . . Xin lỗi, đại nhân, chúng ta không phát hiện hành tungcủa bọn họ. Theo lý thuyết bọn họ chỉ có hai người, không đến thành lũylữ giả được.
Người đến sau vẫn giữ sự kiêu ngạo của mình.
Hai người . . .
Vu Nhai, Vong Linh huynh liếc nhau, nín thở tiếp tục nghe lén.
- Hừ! Bây giờ ngươi đã biết ngươi không phải là thiên tài đi? Ngươi làm sao hiểu được thiên tài thật sự?
Nam nhân trung niên hừ lạnh một tiếng:
- Đại nhân phía trên nói bọn họ chắc chắn có thực lực đi tới thành lũylữ giả thì nhất định có thể. Tiếc rằng không biết họ dùng cách gì khiếncao tầng công hội lữ giả không chú ý hành động của hắn, nếu không thìcần gì các ngươi?
- Vâng vâng, ta nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620229/chuong-1304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.