Vu Nhai nói:
- May mắn huyền khí của ta còn đủ dùng, quả nhiên cứng đối cứng không phải cách hay.
Vong Linh huynh gật gù, chạy trốn ngay khi băng kiếm vỡ ra. Vu Nhai vàVong Linh pháp sư nương địa hình hiểm trở ẩn vào bóng tối, khi băng kiếm biến mất thì đám quái thú không còn thấy hai người đâu.
Trưởng lão thần giai phân tích viên bị biểu hiện cuối cùng của Vu Nhai làm ngứa miệng:
- Băng chi thánh đạo, hắc ám thánh đạo . . . Tiểu tử này dung hợp bao nhiêu loại quy tắc chi nguyên?
Mới rồi Vu Nhai thể hiện vài loại thánh đạo, mấy người đoàn đội đi trước không bao nhiêu người làm được điều đó.
- Hơn nữa lời tiểu tử này nói rất rõ ràng, mãi đến bây giờ hắn mới haohết huyền khí. Tức là huyền khí trong cơ thể hắn từ lúc bắt đầu chiếnđấu chống đỡ đến bây giờ, nhiều đại chiêu thức như vậy . . .
- Có chuyện gì? Chẳng lẽ ngọc bài lữ hành của hắn có vấn đề?
Băng bà bà không lên tiếng, người nói chuyện là hội trưởng Lữ Giả. Gã có ấn tượng khắc sâu với Vu Nhai, lúc trước gã rất tò mò. Hội trưởng LữGiả nhớ trước lúc xuất hiện Độc Cô Cửu Tà cố gắng bênh vực Vu Nhai, nóihắn có thiên phú rất mạnh, được Độc Cô gia chủ chú trọng. Khi ấy hộitrưởng Lữ Giả không tin, ai ngờ là sự thật.
Hội trưởng Lữ Giả hỏi:
- Người dẫn đường của Vu Nhai là ai?
- Là ta, hội trưởng!
Mượn kiếm huynh cực kỳ kích động. Cái gì gọi là cây khô gặp mùa xuân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620224/chuong-1299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.