Chương trước
Chương sau
Vu Nhai thấy phiền, cảm nhận kiếm ý của đám tử tôn Độc Cô gia này, hắn ngoái đầu lạnh lùng hỏi:
- Các ngươi kêu chúng ta đứng lại?
Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!
Không chút báo trước, đám tử tôn Độc Cô gia định chiến đấu vì 'tôn nghiêm' bỗng chốc kiếm ý bị đánh tan, miẹng hộc máu mềm nhũn. Khi bọn họ ngẩng đầu lên, Vu Nhai, Tiểu Dịch, Tiểu Loan, Độc Cô Cửu Lan đã đi tới vài bước, vẫn phớt lờ đám tử tôn Độc Cô gia này. Bọn họ hoảng sợ nhìn nhau, hoang mang, khi nghe đám người trước mặt đối thoại thì càng ngây ngẩn.
Tiểu Dịch hưng phấn hỏi:
- Vu Nhai sư phụ, mới rồi sư phụ ra tay kiểu gì vậy?
Vu Nhai đáp:
- Không có gì, chẳng qua dùng kiếm đạo thành thánh trực tiếp áp chế kiếm ý của bọn họ, họ rất yếu.
Tiểu Dịch gật gù:
- Hì ra là vậy, dùng kiếm ý xuyên qua ánh mắt hủy diệt bọn họ, chiêu này rất oách.
Tiểu Loan tiếp lời:
- Tiểu Dịch ca ca có đánh cuộc với bọn họ, nội dung là nếu Vu Nhai đại ca ca ra ngoài thì bọn họ sẽ bái ca ca làm sư phụ. Vu Nhai đại ca ca có chịu thu mấy người hầu này không? Hì hì.
Vu Nhai sửng sốt, bật cười nói:
- Thu bọn họ làm đồ đệ? Họ không xứng.
Tiểu Loan líu ríu nói:
- Vậy sao? Thế thì thôi, tiếc là Tiểu Dịch ca ca không thể làm đại sư huynh.
Tiểu Loan, Tiểu Dịch có tâm tính con nít, khóc xong rồi thôi, lại nói cười giỡn hớt.
Đám tử tôn Độc Cô gia này nghe Tiểu Loan nói thì kinh hoàng, chẳng lẽ bọn họ phải bái sư thật sao? Nghe Vu Nhai trả lời làm bọn họ tức giận suýt xỉu, Vu Nhai nói họ không xứng? Khi đám tử tôn Độc Cô gia này muốn phản bác thì không nói nổi, chỉ dựa vào kiếm ý đã đánh bọn họ hộc máu. Kiếm đạo thành thánh bình thường cũng không có uy lực như vậy.
Hộ vệ Kiếm Thần đài khẽ thở dài:
- Ài.
Bọn họ quanh năm đóng giữ ở Kiếm Thần đài, đôi khi như khúc gỗ không ai quan tâm, thậm chí vô tình bị bỏ qua nhưng họ thật sự tồn tại. Hình ảnh trước mắt khiến hộ vệ Kiếm Thần đài giật mình, bọn họ là tinh anh được chọn ra từ Độc Cô gia, thấy được huyền khí của Vu Nhai chưa thành thánh.
Hộ vệ Kiếm Thần đài nhớ lại Độc Cô Cửu Dương từng lãnh đạo bọn họ bị Vu Nhai giết, Độc Cô Cửu Dương từng được tâng bốc thành thần. So sánh thì . . . Được rồi, không có gì đáng so.
Một thống lĩnh hộ vệ Kiếm Thần đài nhìn bốn người Vu Nhai rời đi, hỏi thuộc hạ bên cạnh:
- Tiểu Á, gia chủ nói sao? Có trả lời không?
Hộ vệ tên Tiểu Á đáp:
- Không, hình như gia chủ không có trong gia tộc, thật lạ.
Thống lĩnh hộ vệ nghi hoặc hỏi:
- Kỳ vậy? Rõ ràng buổi sáng gia chủ còn ở bây giờ không có trong gia tộc? Thôi, thực lực cả gia chủ muốn hành động xuất quỷ nhập thần là chuyện nhỏ, chờ gia chủ trở về rồi tính.
Thống lĩnh hộ vệ cười ung dung, gã không tư cách nhìn thấu Độc Cô gia chủ cường đại.
Như thống lĩnh nói, Độc Cô gia chủ biết Vu Nhai đã ra khỏi nghịch kiếm thần bí địa, không phải gã chú ý Kiếm Thần đài thay đổi mà vì gã đang ở trong kiếm thần bí địa, bị Lạc Thiên kiếm linh kêu vào.
- Cái gì? Ngươi nói gì? Đến bây giờ tiểu tử này vẫn kiên quyết không theo họ Độc Cô là vì tên khốn Độc Cô Chiến Phong bội tình bạc nghĩa? Thật sự là . . . Ta cũng kêu Độc Cô Chiến Phong đến!
Vu Nhai vừa rời khỏi đảo nổi là Lạc Thiên kiếm linh mắng Độc Cô gia chủ xối xả, sau khi kêu gia chủ đến nó hỏi tên Vu Nhai là gì.
Độc Cô gia chủ trả lời làm Lạc Thiên kiếm linh rất bực mình, tức giận. Lạc Thiên kiếm linh biết có con riêng nhưng không họ Độc Cô thì quá mức.
Độc Cô gia chủ nghẹn họng nói:
- Lạc Thiên tiền bối, thôi đi, ta hiểu rõ tính cách của Độc Cô Chiến Phong hơn người.
Độc Cô gia chủ chưa biết xảy ra chuyện gì, mới trả lời tên của Vu Nhai đã bị mắng thúi đầu.
- A!
Lạc Thiên kiếm linh nhớ đến tình huống lúc Độc Cô Chiến Phong xông nghịch kiếm thần bí địa, gã cảm ngộ ra kiếm đạo là một loại thiên chấp, không ai dao động được. Kiếm đạo của Độc Cô Chiến Phong rất kỳ dị, chấp niệm mãnh liệt đến đáng sợ. Kinh khủng nhất là không chỉ chấp niệm, Độc Cô Chiến Phong còn có thiên phú nghịch thiên. Tuy Độc Cô Chiến Phong không có nhiều loại như Vu Nhai nhưng hiểu biết về kiếm không kém gì hắn hôm nay, hoặc nên nói là hai kiếm đạo khác nhau.
Nếu lúc trước Độc Cô Chiến Phong thất bại, biến thành oan hồn thì sẽ không dễ dàng siêu thoát, có lẽ gã biến thành oan hồn cực kỳ đáng sợ. Lúc trước Lạc Thiên kiếm linh có nghĩ đến vấn đề này, bây giờ nghe Độc Cô gia chủ ngăn cản nó lộ vẻ bất đắc dĩ.
Như Độc Cô Thanh Hải, lão già Mê Thành đã nói, đôi phụ tử này cứng như cục đá.
Độc Cô gia chủ nói:
- Lạc Thiên tiền bối hãy yên tâm, cho đến nay ta luôn chú trọng Vu Nhai, tin tưởng hắn sẽ không đối địch với Độc Cô gia. Nếu đến lúc Vu Nhai nắm giữ được Lạc Thiên tiền bối, khi cần hy sinh thì ta sẽ không cóng tay cóng chân.
Băng bà bà nhìn Lạc Thiên kiếm linh chằm chằm, gã rất tò mò không biết Vu Nhai có cơ hội nắm giữ Lạc Thiên thần kiếm không?
- Ngươi làm rất tốt, Vu Nhai có cơ hội nắm giữ ta, nhưng trước mắt còn khó nói. Chờ khi Vu Nhai đến cảnh giới thần binh sư sẽ biết, hơn nữa hắn cách thần binh sư không còn xa.
Lạc Thiên kiếm linh mở miệng nói:
- Ngươi và Độc Cô Chiến Phong cũng có cơ hội nắm giữ ta, các ngươi còn rất trẻ tuổi, không gian tiến bộ rộng lớn. Hãy tranh thủ thời gian đi.
Mắt Độc Cô gia chủ rực sáng:
- Vâng!
Độc Cô gia chủ biết gã và Độc Cô Chiến Phong có cơ hội, nhưng hơi xa vời. Không phải hai người quá yếu mà khi đến thần binh sư độ phù hợp với Lạc Thiên kiếm linh chưa đủ, thuộc tính khác nhau.
Trừ phi Độc Cô gia chủ, Độc Cô Chiến Phong không ngừng biến mạnh, cường đại đến trình độ điều khiển Lạc Thiên thần kiếm, nhưng mục tiêu đó rất khó khăn. Tóm lại Độc Cô gia chủ càng xem trọng Vu Nhai hơn.
Lạc Thiên kiếm linh buồn bực nói:
- Tên khốn Độc Cô Chiến Phong đó, lỗi tại hắn khiến tiểu tử này dung hợp sách kim loại linh tinh, không dung hợp huyền binh bản mệnh. Nếu không thì cơ hội Vu Nhai nắm giữ ta càng lớn. Lúc trước khi hắn còn yếu ngươi nên phế bỏ huyền binh bản mệnh của hắn, cho Vu Nhai dung hợp một thanh kiếm mới đúng.
Độc Cô gia chủ không nói nên lời:
- A! Lạc Thiên tiền bối, lần đầu tiên ta gặp Vu Nhai hì hắn đã là hoàng binh sư.
Khi đó Độc Cô gia chủ chỉ ôm tâm tình đùa chơi, gã đâu có ngờ tiểu tử này nghịch thiên như vậy? Khi ấy Độc Cô gia chủ mới đùa chơi đã bị đám trưởng lão chỉ trích xối xả.
Độc Cô gia chủ nói tiếp:
- Còn nữa thưa tiền bối, Vu Nhai không chỉ có huyền binh bản mệnh cục gạch, tức là sách kim loại Lạc Thiên tiền bối nói. Ta không nhìn thấu được Vu Nhai là huyền binh giả mấy hệ, nhưng ít nhất là ngũ hệ, đây là hắn tự mình công khai.
- Ta luôn nghi ngờ cục gạch của Vu Nhai rất có thể là hộp kiếm, bên trong ẩn giấu một thanh kiếm siêu cường đại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.