Vu Nhai nhíu mày nói:
- Ừm! Hình như còn thiếu cái gì.
Rất nhanh Vu Nhai cười ung dung, mặt mày không còn mờ mịt về kiếm màbình thản tự tin, nói trắng ra đó là phong độ cao thủ mà người bìnhthường không có được.
Tiểu tử này tùy tay gọi một thanh kiếm, nhẹ múa. Động tác của Vu Nhairất chậm, nếu người kiếp trước thấy sẽ biến ngay đây là Thái Cực kiếmtinh thuần nhất, không chứa chút huyền khí, tức là 'bài tập thể dục'.Lạc Thiên kiếm linh chóng mặt nhìn.
- Không đúng, trong kiếm kỹ này ẩn chứa ý cảnh nào đó!
Lạc Thiên kiếm linh không uổng là một trong các kiếm linh mạnh nhất Thần Huyền đại lục, trong khoảnh khắc nó nhìn ra vấn đề, nhìn chăm chú vàoVu Nhai. Bây giờ kiếm linh thần kiếm không dám coi thường, tiểu tử nàyrất bí ẩn.
Không lâu sau Vu Nhai chậm rãi thu kiếm về, khẽ thở ra:
- Phù.
Vu Nhai lại mở mắt, lần này không có phong độ cao thủ gì, tròng mắt bình thản. Lạc Thiên kiếm linh kinh hoàng nhìn.
- Sao . . . Sao ngươi kiếm đạo thành thánh rồi?
- A?
Vu Nhai ngẩn ngơ, kiểm tra bản thân, chớp chớp mắt.
Vu Nhai ngơ ngác nói:
- Ta cũng không biết, ta múa kiếm pháp kia một lần rồi tự nhiên thành thánh.
Khóe môi Lạc Thiên kiếm linh, không biết nên nói cái gì. Có ai kiếm đạothành thánh không phải kinh thiên động địa? Làm gì có loại chính mìnhkiếm đạo thành thánh thế nào cũng không biết? Thật không tưởng tượngnổi. Lạc Thiên kiếm linh hoàn toàn chết lặng, không muốn suy nghĩ nhiềuthêm.
Lạc Thiên kiếm linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620177/chuong-1252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.