Mọi người nhìn sang, sau đóngẩn ngơ. Một đám quạ đang ăn thịt vụn xác chết để laị sau chiến tranhnổ tan xác chết, khoảng cách ngoài mấy trăm thước.
Đám quạ vốn không dám tới gần đám người Vu Nhai mùi máu ngập trời.
Mọi người nuốt nước miếng:
- Ực ực!
Không ai dám không phục nữa, ánh mắt đầy kính sợ nhìn Vu Nhai.
Vu Nhai không ngờ sẽ có hiệu quả tốt như vậy, cười khẽ thu nắm tay về.
Vu Nhai hỏi lại:
- Bây giờ các ngươi còn dám nói các ngươi không yếu?
Không ai trả lời.
Vu Nhai không buông tha, quát to:
- Trả lời ta! Có phải các ngươi rất yếu không?
Lần này là đồng thanh kêu lên:
- Phải!
Mọi người biểu tình căm hận, không, phải nói là bi ai và không cam lòng, thậm chí tức giận. Lúc trước thắng Cổ Duệ chi dân tăng lòng tự mãn bâygiờ vỡ vụn, thì ra bọn họ yếu như vậy?
Một số người thầm nghĩ:
- Ngươi cho rằng ai cũng biến thái giống ngươi sao?
Ngoài miệng thì không dám nói lung tung.
Vu Nhai hỏi:
- Có muốn biến mạnh không?
- Muốn!
- Muốn có Thí Thần binh giáp không?
- Muốn!
- Muốn cỡ nào?
- Rất muốn, ngày đêm nhớ mong!
Cả đám bị khí thế của Vu Nhai trấn áp, hắn hỏi cái gì là bọn họ trả lờicâu náy. Mọi người còn nhớ mình là binh sĩ, chiến sĩ, một chiến sĩ nghetheo lệnh, khao khát cường đại.
- Vậy hãy biến mạnh đi!
Giây lát sau giọng Vu Nhai lạnh nhạt nói:
- Phần thưởng cho các ngươi không thay đổi, vẫn là Thí Thần binh giáp,mỗi người một bộ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620110/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.