Nghiêm Lôi không trả lời cao thủ đỉnh thiên binh sư Độc Cô gia, gã hét với người bên dưới:
- Grao! Các ngươi còn ngây ra làm gì? Mau cứu trợ người bệnh, và quansát kỹ hướng đi của Cổ Duệ chi dân Lạc Thiên quân, tuyệt đối không thểlơ là. Bắc Đẩu chúng ta sắp lấy được chiến thắng, là tinh binh của BắcĐẩu sao có thể kéo chân Vu Nhai đại tướng quân?
Đám người ngây ngốc nhìn kỵ đội ma thú hắc ám bay lập tức giải tán, bắtđầu làm việc, dù rất mệt vẫn liều mạng làm. Vì Bắc Đẩu hành tỉnh sắpchiến thắng, là Vu Nhai đại tướng quân đem lại.
Trên bầu trời cách Dao Quang thành không xa, Hắc Ma Cự Thiên Hống đã lộra chiều hướng thất bại, không có đường cứu. Lam Thương Tử càng lúc càng tự tin, ở trong mắt gã thì Hắc Ma Cự Thiên Hống không còn uy hiếp. Conma thú toàn thân màu đen này thật đáng thương, đi theo chủ nhân vô tri.
Lam Thương Tử lại mỉm cười nói:
- Nhân loại, ngươi còn muốn tiếp tục giãy dụa sao? Bây giờ ta vẫn không muốn giết người, điều kiện như cũ.
Vu Nhai cũng cười nói:
- Giãy dụa? Ngươi cho rằng ta đang cố vùng vẫy? Nhưng ta không hề bị thương chút nào.
Hắc Ma Cự Thiên Hống nghe lời này suýt hộc máu, đó là hy sinh ta nênngươi mới không bị thương, làm người sao có thể vô sỉ đến mức này?
- A? Dựa vào lực lượng chưa đến thánh giai của ngươi có thể làm được gì?
- Hắc Ma, phản kích bằng tốc độ nhanh nhất, theo đường thẳng.
Hắc Ma Cự Thiên Hống không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620097/chuong-1172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.