Thanh âm lười biếng giống Lam Thương Tử vang lên:
- Ta muốn ăn trứng rồng, chẳng lẽ các ngươi ngăn cản được sao?
- Nhân loại, ngươi muốn chết!
Mới rồi cự long băng hệ phối hợp với Lam Thương Tử đắc ý hơi quá, bỗng chốc quên trong tay Vu Nhai có một trứng rồng.
- Tốt!
Tiếng tát mặt vang lên rõ to, bộ dạng kiêu căng của cự long băng hệkhông còn. Các binh sĩ, dân chúng bị hóa đá dưới đất cùng nhau hò reo,giải đông. Mùa đông lạnh giá mấy chỉ cần có phòng ở ấm áp là sẽ vượt qua được, nếu có lòa lửa mãi mãi đốt cháy càng tốt.
Khi Vu Nhai đâm thủng trứng rồng như lò lửa nóng cháy. Cự long có gì mà sợ? Chúng ta có Vu đại tướng quân!
Vu Nhai đứng trong không trung, gió nhẹ cuốn người hắn như nâng hắn lơlửng. Vu Nhai mỉm cười nhìn cự long băng hệ nổi khùng, miệng hút trứngrồng.
Vu Nhai liếm môi nói:
- Muốn chết? Nhưng vừa rồi các ngươi có nói không muốn giết ta?
Cự long băng hệ nổi khùng chợt khựng lại, lúc nãy lỡ đắc ý vong hình.
Nụ cười Lam Thương Tử vặn vẹo giống như cái lúc Vu Nhai cắt rách y phụccủa gã, đó là biểu hiện gã khó chịu. Tức là Lam Thương Tử đã động sátkhí với Vu Nhai, hắn cống đối khiến gã khó chịu. Mặc dù là kẻ địch nhưng nhân loại bình thường thấp kém vốn nên thần phục gã, nhân loại là sinhvật đê tiện.
- Rất tốt! Rất tốt! Ngươi cứ ăn từ từ, bây giờ ta cũng từ từ ăn thân nhân huyết mạch của ngươi.
Cự long băng hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620093/chuong-1168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.