Giọng Vu Nhai vẫn âm trầm:
- Đúng như Tiểu Mỹ nói. Ta cứu nàng nhiều lần như vậy, bị nàng cứu mộtlần cũng không có gì mất mặt. Tiểu Mỹ làm công chúa, sẽ không có nguyhiểm gì, ta xúc động làm chi?
Nhưng ngữ điệu của Vu Nhai làm người ta bi thương, hắn đang giả bộ như không hề quan tâm, thanh âm lại bán đứng hắn.
- Nhưng như Tiểu Mỹ tin tưởng, có một ngày ta sẽ san bằng Cổ Duệ chi dân cứu nàng về, thậm chí cướp về. Dù nàng sống rất vui vẻ ở đó ta cũngmuốn cướp, ai bảo tiểu nha đầu lừa ta khổ như vậy? Ai kêu ta chưa rènxong tấm thuẫn cho nàng? Tình huống của Tiểu Mỹ và Thủy Tinh khác nhau.Khi đó Đan Đạo Hùng cho ta điều kiện, nhưng Cổ Duệ chi dân làm gì đượcnhư vậy? Chô nên ta chỉ có thể cướp, cướp!
- Ha ha ha ha ha ha! Cô nương này lừa ta khổ sở, còn nàng thì làm côngchúa sống vui vẻ, đừng mơ. Ta nhất định khiến nàng mỗi ngày giả bộ đángyêu trước mắt ta, cảm nhận vui vẻ đùa giỡn tiểu cô nương.
Vu Nhai càng nói càng đi hướng lưu manh, nhưng các binh linh không đáplời, bao gồm Thôn Thiên kiếm linh. Vu Nhai càng nói như vậy càng chứngminh hắn đang áp lực bản thân, nhìn rõ hiện thực, chấp nhận sự thật, đấu tranh cùng thực tế.
Vu Nhai biết rõ muốn đấu tranh nhưng bây giờ không phải là lúc, hắn cần có thời gian.
Vu Nhai oán trách nói:
- Nhưng tiểu nha đầu này làm việc kỳ cục, hại ta chỉ có thể dùng thánh nguyên đan.
Khắc Liệt Luân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620007/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.