Vu Nhai nghĩ đến Độc Cô CửuDương từng kể về quá khứ, đúng là Tiểu Mỹ trải qua rất nhiều chuyện.Chịu mắt lạnh trong Vệ gia, các loại nhân tính dơ bẩn trong kỹ viện,sịnh ly tử biệt với mẫu thân, ấm áp trong Bắc Đẩu cô nhi viện, Vu Nhai'ăn hiếp'. Các chiến hữu nhiệt huyết.
Một thiếu nữ từ nhỏ trải qua nhiều chuyện như vậy làm sao có thể vĩnhviễn đơn thuần? Trừ phi nàng trời sinh thiếu dây thần kinh hoặc là đồngu.
Sau sự kiện Vệ Vi Vi bắt Tiểu Mỹ, nàng nói những câu lúc tặng dây chuyền cho Vu Nhai. Lúc đó Tiểu Mỹ rất cô đơn, dường như đó là khi nàng tháobỏ ngụy trang.
Nhưng mà . . . Có lẽ nhờ Vu Nhai an ủi khiến Tiểu Mỹ vẫn ngây thơ, thấy vui vẻ.
Bên kia Dạ Tình, Dạ a di khóc ròng rã. Bọn họ không biết Tiểu Mỹ dùngcách này che giấu vết thương trong lòng, khiến mình kiên cường hơn. Lúctrước Dạ Tình, Dạ a di có suy nghĩ như Vu Nhai, vui mừng vì Tiểu Mỹ ngây thơ.
Trong thế giới tàn nhẫn này này rất khó giữ được sự ngyâ thơ.
Thì ra Tiểu Mỹ chỉ là không muốn người ta lo lắng, có chút ích kỷ mongđược yêu thương. Tiểu Mỹ muốn cùng bằng hữu, người thân vui vẻ, vì BắcĐẩu cô nhi viện hay đám người Vu Nhai đều thật lòng đối xử tốt với nàng.
Thật ra Tiểu Mỹ rất sợ, nàng sợ nếu tháo ngụy trang xuống thì người ta sẽ không thích nàng nữa. Tiểu Mỹ vô cùng sợ hãi.
Đám Dạ Tình, Dạ a di thậm chí không xoa dịu vết thương lòng của Tiểu Mỹ, thấy hối hận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1620005/chuong-1080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.