Chương trước
Chương sau
Khóe môi Vu Nhai co giật, cảm thán rằng:
- Quả nhiên người trong giang hồ thân bất do kỷ.
Chuyện Cổ Duệ chi dân có nhiều tình cờ trùng hợp, không phải Vu Nhai cố ý làm việc cho Độc Cô gia chủ. Giờ nghe Khắc Liệt Luân Tư chỉ ra, Vu Nhai ngẫm nghĩ, thấy cũng đúng.
Vu Nhai tiếp tục cảm thán rằng:
- Thực lực bản thân cường đại mới là tốt nhất, không ai có thể đụng vào ngươi được, ngươi có thể đi ngang. Chỉ cần chỉ điểm thế lực nào đó một chút là có thể khiến hắn làm việc cho ngươi.
Vu Nhai không quá thích thế lực gì đó, nhưng bản thân hắn rất khao khát thực lực, đó là cái gốc của tự do. Khi ngươi cường đại, là đệ nhất thiên hạ thì ngươi trả giá thứ rất ít với ngươi nhưng sẽ đổi được thứ rất quan trọng.
- Quả nhiên đệ nhất thiên hạ là tốt nhất.
Thôn Thiên kiếm linh mở miệng nói:
- Cao thủ cô đơn.
- A!
Vu Nhai suýt cắn lưỡi, rất nhanh tiếp lời:
- Chờ khi ta thành đệ nhất thiên hạ lão tử cưới mấy trăm lão bà, mỗic ngày cố gắng tạo em bé thì sẽ không cô đơn. Yên tâm, dù có mấy trăm lão bà thì Thôn Thiên kiếm lão bà sẽ xếp mấy vị trí hàng đầu, ưu tiên sắp đặt thời gian cho nàng thật nhiều, hì hì.
Thôn Thiên kiếm linh không kiềm được nói:
- Khi đó ta nhất định sẽ cắt thứ dưới người ngươi.
Thôn Thiên kiếm linh rất khó chịu tuyên bố cưới mấy trăm lão bà của Vu Nhai, dù nàng biết rõ hắn chỉ đùa, tưởng tượng thỏa thích.
Vu Nhai bắt giữ Thôn Thiên kiếm linh lỡ lời, công kích ngay:
- A? Thật sự sẽ có lúc đó sao? Thôn Thiên kiếm muốn làm lão bà của ta thật sao?
Thôn Thiên kiếm linh suýt sặc chết, trong phút chốc không biết nên nói cái gì.
Một lúc lâu sau Thôn Thiên kiếm linh oán hận nói:
- Ta nói là nếu ngươi muốn cưới mấy trăm lão bà là ta sẽ cắt thứ bên dưới của ngươi.
- A? Có phải nàng ghen tỵ không? Ta cưới bao nhiêu lão bà liên quan gì nàng? Hay nàng gả cho ta ngay đi, vậy thì ta không cần cưới nhiều người?
Vu Nhai không quên lúc đột phá thiên binh sư từng nói với Thôn Thiên kiếm linh sẽ cố gắng hoàn thành yêu cầu của nàng, cưới nàng làm thê tử. Bây giờ Vu Nhai muốn thực hiện trước hết.
Lời nói trước sau không gắn liền, lung tung, tóm lại là miệng chó không phun ra ngà voi. Thôn Thiên kiếm linh không phải đối thủ của Vu Nhai khốn kiếp, nói một lúc sau nàng suýt bạo lực dùng kiếm.
- Quân tử động khẩu không động thủ, mưu sát chồng!
- Lão nương động kiếm!
Thôn Thiên kiếm linh bị Vu Nhai ảnh hưởng nói lời thô tục.
Vu Nhai vừa cùng Thôn Thiên kiếm linh dấu võ mồm vừa chạy hướng chỗ ở của công chúa Nguyệt Lâm Sa. Vu Nhai không nghĩ nhiều về thế lực, lực lượng gì, có lẽ không mang theo các loại rườm rà nên con người hắn nhẹ nhàng, vui vẻ hơn.
Nếu Ti Ti, Độc Cô Đoạn Vân vô cùng tôn sùng Vu Nhai trông thấy bộ dạng hiện tại của hắn, nghe lời hắn nói với binh linh không biết có còn cố gắng để sau này lọt vào mắt xanh của U Linh Ma Kiếm đại nhân nữa không?
- Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Thiên cầu kiến công chúa Nguyệt Lâm Sa.
Trong khi Vu Nhai đi hướng phủ công chúa của Nguyệt Lâm Sa thì trước cửa phủ nghênh đón ba vị khách Độc Cô gia.
Tang Ma Ma nghi ngờ nhìn ba người chằm chằm, gật đầu, nói:
- Các ngươi chờ một chút.
Tang Ma Ma trở vào trong thông báo, nàng lấy làm lạ là tại sao có ba thiên tài Độc Cô gia cầu kiến công chúa Nguyệt Lâm Sa.
Nếu Tang Ma Ma quan sát kỹ sẽ pát hiện biểu tình của ba người lạ lùng.
Vẻ mặt Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Diệp rất lạ, không nói nên lời. Nếu nhất định muốn nói thì ánh mắt giống như Tiểu Hắc nhìn Vu Nhai "Lấy đức thu phục người".
Độc Cô Cửu Thiên thì biểu tình trầm trọng, cảm giác sắp tan vỡ, như bị ngọn núi to đè bẹp.
Tang Ma Ma có hiệu suất rất cao, chớp mắt đã trở ra.
- Công chúa kêu các ngươi đi vào.
Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Thiên gật đầu. Bọn họ đều là thiên tài của Độc Cô gia nên không thấy hồi hộp khi vào phủ công chúa. Tuy nhiên biểu tình bị núi đè của Độc Cô Cửu Thiên làm Tang Ma Ma thầm sung sướng, Độc Cô gia cũng phải ăn nói khép nép với công chúa nhà ta.
Tang Ma Ma nhớ đến người Độc Cô gia kỳ lạ họ Vu, trừ hàng này ra những người khác trong Độc Cô gia đều phải cúi đầu.
Nhưng rất nhanh Tang Ma Ma thất vọng. Độc Cô Cửu Thiên không bị phủ công chúa tạo áp lực, bọn họ đến không phải tìm công chúa Nguyệt Lâm Sa mà là gặp 'bằng hữu xấu' nàng mới quen gần đây. Ít nhất Tang Ma Ma cảm thấy ba nữ nhân kia là 'bằng hữu rất xấu'. Không biết công chúa Nguyệt Lâm Sa bị gì mà kết bạn với ba nữ nhân không có thân phận gì của Huyền Binh đế quốc.
Có lẽ vì bọn họ là bằng hữu của tên họ Vu chết tiệt đã chết kia?
Ba nữ nhân chính là Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ.
Thời gian trở về lúc Tang Ma Ma nghe nói ba thiên tài Độc Cô gia đến cầu kiến công chúa Nguyệt Lâm Sa thì chạy vào trong thông báo.
Dạ Tình buồn bã nói với Nguyệt Lâm Sa:
- Công chúa Nguyệt Lâm Sa, lúc đó Vu Nhai thật sự nói bye bye với người sao? Tại sao đến bây giờ vẫn không có tin tức gì?
Đã nhiều ngày trôi qua vẫn không chút tin tức, hỏi sao Dạ Tình không sốt ruột?
Có lẽ là bởi vì đồng bệnh tương liên nên Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Nguyệt Lâm Sa tiếp xúc nhiều hơn, không quá thân mật nhưng có đề tài chung. Chủ yếu là bốn nữ nhân an ủi nhau. Từ sau cuộc nói chuyện ngoài di tích ma pháp viễn cổ, ba nữ nhân, đặc biệt là Dạ Tình và Nguyệt Lâm Sa có chút tình cảm, dần quen thuộc nhau. Cuối cùng vì an ủi cho nhau mà bốn nữ nhân ngồi chung ghế.
Ngẫu nhiên Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, công chúa Nguyệt Lâm Sa đi ra ngoài dạo chơi, tìm chuyện làm trong tâm tình lo lắng.
Lúc này các nàng không có cảm giác tình địch gì, không biết tên khốn kia chết hay sống làm sao có tâm tình nghĩ chuyện khác? Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Nguyệt Lâm Sa thường hay nhắc tới chuyện về tên khốn kia, đôi khi lỡ miệng nói đề tài đáng xấu hổ.
Nguyệt Lâm Sa làm bộ không quá quan tâm, nhưng nàng là nữ nhân, cũng sẽ thiên hướng về tình cảm, đôi khi nói lung tung cuối cùng là mặt đỏ như gấc.
Khi nhìn thấu lòng Nguyệt Lâm Sa, tâm tình Dạ Tình rất buồn bực.
Dạ Tình thầm mắng:
- Quả nhiên trái tim của nữ nhân này đã bị tên khốn kia trộm mất. Đúng là háo sắc, gan to bằng trời, dê chúa . . .
Dạ Tình mắng thì mắng, bởi vì Nguyệt Lâm Sa cố gắng giả bộ như biết Vu Nhai sẽ không xảy ra chuyện gì, luôn an ủi, dỗ dành Dạ Tình nên nàng dần thích Nguyệt Lâm Sa. Bởi vì ở bên Nguyệt Lâm Sa làm Dạ Tình yên lòng.
Vậy nên tiểu tử này không bài xích công chúa Nguyệt Lâm Sa, nàng thậm chí khâm phục nữ nhân này. Cảm giác như đại phu nhân an ủi vợ lẻ hai, ba.
Nếu Thủy Tinh biết sẽ bảo:
- Đại phu nhân thuộc về ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.