Toàn thân Vu Nhai căng thẳng vào trạng thái chiến đấu, mỉm cười nói:
- Cho nên các ngươi bắt đầu tìm chỗ lớn hơn cho các cự long, ví dụ như mảnh đất Thần Huyền đại lục phì nhiêu và xinh đẹp?
Nam nhân bí ẩn nói:
- Đúng là ý hay, chúng ta thật sự nghĩ vậy.
Vu Nhai không chơi chữ với nam nhân bí ẩn, nói thẳng:
- Các ngươi có cảm thấy mình giả dối hơi bị quá không? Nếu muốn chinh chiến Thần Huyền đại lục lần nữa thì cứ nói thẳng, cần gì tạo ra nhiều lý do đàng hoàng?
- Hừ! Đê tiện chính là đê tiện, thô tục chính là thô tục. Sinh sản mấy ngàn năm nhưng nhân loại bình thường vẫn như vậy. Vốn cho rằng ngươi là một người nho nhã mới đúng, ta còn có ý định dẫn ngươi vào Thần Duệ chi tộc của ta, tức là Cổ Duệ chi dân các ngươi gọi. Chúng ta không thích cách gọi đó tuy chúng ta đúng là rất cổ xưa.
Nam nhân bí ẩn lắc đầu, rất bất mãn Vu Nhai không chơi chữ với gã nữa, bất mãn hắn lột trần lý do của gã. Tựa như vài quý tộc thích nói chuyện mập mờ, nói thẳng thắn là biểu hiện của sự thô tục.
Tuy nam nhân bí ẩn tỏ ra bất mãn nhưng vẻ mặt của gã không hề tức giận:
- Tiếc rằng cuối cùng ngươi chỉ có thể trở thành thức ăn của cự long.
Vu Nhai bình tĩnh nói:
- A? Trở thành thức ăn của cự long? Ngươi muốn mang ta đến chỗ các ngươi?
Nam nhân bí ẩn bình tĩnh như đang nói chuyện rất bình thường:
- Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619884/chuong-959.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.