Chương trước
Chương sau
Không chỉ Dạ Tình nghĩ như thế, người Huyền Binh đế quốc cũng cùng suy nghĩ. Tâm tình bọn họ không phức tạp như Dạ Tình, nhiều người Huyền Binh đế quốc nhận ra A Kích chính là Vu Nhai. Bọn họ lộ biểu tình mập mờ, tôn sùng. Hàng này có thể bắt cả công chúa Ma Pháp đế quốc, không đúng, hình như hắn bị đè.
Trong giây phút yên tĩnh, một thanh âm trong trẻo vang lên:
- Phù văn sư . . .
Thanh âm hấp dẫn nhiều người phản xạ liếc nhìn, đó là mỹ nữ trong sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, Liễu Mị Nhi. Bản thân Liễu Mị Nhi là phù văn sư, tại sao nàng xuất hiện ở đây?
Liễu Mị Nhi đi theo sứ đoàn Huyền Binh đế quốc đến Ma Pháp đế quốc là vì chuyến thăm dò di tích ma pháp viễn cổ cần phù văn sư.
- A!
Bị mọi người nhìn chăm chú, Liễu Mị Nhi phản xạ che miệng. Tuy Liễu Mị Nhi rất điêu ngoa nhưng không ngốc, nàng biết lời gì có thể nói, lời gì không thể. Nếu trong tình huống bình thường không đáng lo thì Liễu Mị Nhi sẽ hét to: Phù văn sư, ngươi quả nhiên là Vu Nhai!
Bây giờ Liễu Mị Nhi không thể nói, nàng không được phép lên tiếng trong tình huống này.
Mới rồi Liễu Mị Nhi chỉ nghe ba chữ phù văn sư, lúc rước hắn suy đoán nam nhân áo xanh là Vu Nhai nên bản năng kêu ra tiếng.
Ồn ào!
Vu Nhai, công chúa Nguyệt Lâm Sa vẫn lù lù bất động. Vì Liễu Mị Nhi phá vỡ bình tĩnh nên mọi người náo động, thảo luận vấn đề cận vệ. Mọi người muốn biết phù văn sư là cái gì?
Thất hoàng tử hỏi:
- Phù văn sư, công chúa Nguyệt Lâm Sa nói là phù văn sư? Công chúa nói hắn là phù văn sư riêng của người?
Trong địa binh sư người để ý vấn đề phù văn sư nhất không phải người Ma Pháp đế quốc mà là Huyền Binh đế quốc. Tuy Thất hoàng tử biết rõ người trước mắt là Vu Nhai, trong lòng không quá để ý nhưng gã vẫn phải biểu hiện ra giật mình, khó hiểu. Mỗi một phù văn sư là báu vật trấn nước của Huyền Binh đế quốc, là siêu vũ khí đối phó Ma Pháp đế quốc. Phù văn sư đột nhiên xuất hiện trong Ma Pháp đế quốc, không giật mình sao được?
Nhị hoàng tử cũng mang người của mình vội vàng chạy lên, gã phải phối hợp Thất hoàng tử diễn kịch.
Nguyệt Lâm Sa ngẩng cao đầu nói:
- Đúng vậy! Hắn chính là phù văn sư riêng của ta.
Nguyệt Lâm Sa nhìn hướng đám người quang minh thánh tử, tiếp tục bảo:
- Vốn thực lực chiến đấu của hắn chưa giỏi, ta sợ hắn gặp bất trắc gì, các ngươi tự hiểu. Cho nên ta luôn giấu hắn đi, chờ bắt đầu hành động thăm dò di tích ma pháp viễn cổ ta mới đưa hắn ra.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa ngừng một lúc, giải thích với dân chúng:
- Mọi người rất tò mò tại sao Huyền Binh đế quốc sẽ đi sứ vào lúc này đúng không? Lý do rất đơn giản, như dân gian đã đồn, cần bọn họ cùng thăm dò di tích ma pháp viễn cổ.
Ồn ào!
Dân chúng xì xầm. Công chúa Nguyệt Lâm Sa biết bây giờ công khai sẽ dẫn đến phần tử cấp tiến phản cảm, tức giận.
Nguyệt Lâm Sa giải thích rằng:
- Có lẽ phù văn là truyền từ Ma Pháp đế quốc chúng ta qua.
Dân chúng Ma Pháp đế quốc nghe xong tâm tình thoải mái nhiều, sứ đoàn Huyền Binh đế quốc thì tức giận.
Thất hoàng tử ngăn cản thuộc hạ lại, bây giờ không phải lúc so đo những chuyện này. Chờ bọn họ trở về Huyền Binh đế quốc tuyên truyền khắp nơi ma pháp trận thật ra đến từ huyền binh giả là được, bây giờ phản bác muốn bị chết chìm trong nước miếng sao?
- Hừ! Công chúa Nguyệt Lâm Sa, nếu người có được Ma Pháp đế quốc tại sao không báo cáo với đế quốc? Người nên biết phù văn sư quan trọng với Ma Pháp đế quốc như thế nào. Hơn nữa nếu biết Ma Pháp đế quốc chúng ta có phù văn sư thì lúc thăm dò di tích ma pháp viễn cổ không cần tìm Huyền Binh đế quốc, cũng sẽ không xảy ra những chuyện này, càng không có U Linh sát thủ.
Mắt quang minh thánh tử lóe tia sáng, tuy gã giật mình vì công chúa Nguyệt Lâm Sa có phù văn sư nhưng gã nhanh chóng phản ứng lại. Người này đúng là phù văn sư, quang minh thánh tử cũng từng gặp một phù văn sư. Rất có thể phù văn sư quang minh thánh tử gặp chính là, không, chín mươi chín phần trăm chính là người trước mắt.
Quang minh thánh tử từng trông thấy Vu Nhai sử dụng phù văn.
Nói đến đây quang minh thánh tử nhìn dân chúng xung quanh, thấy bọn họ gật gù lắng nghe.
Quang minh thánh tử nói:
- Không phải ta muốn chất vấn công chúa nhưng bên trong có nhiều điều đáng ngờ. Ta nói chuyện lần trước là có thể chứng minh binh linh chắc chắn không có được Ma Pháp đế quốc từ thật lâu trước ai mà mới gần đây. Theo ta được biết trong sự kiện Tử Thần ở Phiêu Tuyết hành tỉnh phía tây bắc Ma Pháp đế quốc, cái gọi là Tử Thần chính là Ma Pháp đế quốc. Người này có năng lực ám sát siêu đẳng, còn là chiến hữu, bằng hữu của mấy vị kia.
Theo quang minh thánh tử nói, quảng trường Quang Minh thần điện lại xôn xao lên. Tuy đã qua mấy tháng nhưng mọi người ký ức còn mới mẻ, không đúng, thật ra tất cả sắp quên nhưng U Linh sát thủ xuất hiện khiến người ta liên tưởng đến Tử Thần. Quang minh thánh tử đột nhiên nêu lên, còn nói đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá là chiến hữu của Tử Thần thật khiến người ta nghi ngờ.
Ý của quang minh thánh tử rất rõ ràng, néu công chúa Nguyệt Lâm Sa nhà ngươi sớm có phù văn sư thì sẽ không nói ra vào lúc này. Phù văn sư riêng của ngươi thật ra chính là U Linh sát thủ, là Tử Thần trong Phiêu Tuyết hành tỉnh, là chiến hữu của mấy người nên lên giàn hỏa thiêu.
Quang minh thánh tử chỉ thẳng công chúa Nguyệt Lâm Sa cấu kết với U Linh sát thủ, giết người vì U Linh sát thủ.
- Còn nữa, theo ta được biết thì thiếu tướng của Huyền Binh đế quốc tên là Vu Nhai từng có gút mắt với công chúa Nguyệt Lâm Sa, công chúa Nguyệt Lâm Sa từng muốn thu hắn làm nô lệ nam.
Quang minh thánh tử lại ném bom tấn:
- Ta nghi ngờ hắn chính là Vu Nhai kia.
Mọi người cùng nhìn hướng công chúa Nguyệt Lâm Sa, Vu Nhai, chờ đợi câu trả lời.
Dạ Tình ngây người, lòng thầm chửi:
- Nô lệ nam? Chết tiệt, công chúa vô sỉ đáng chết, chẳng lẽ nàng đưa ra điều kiện đó?
Dạ Tình thầm lo lắng. Công chúa Nguyệt Lâm Sa đặt điều kiện nô lệ nam sao? Không chỉ Dạ Tình mà người Huyền Binh đế quốc đều nghĩ như vậy, Thất hoàng tử vận động đầu óc nghĩ cách cứu Vu Nhai ra khỏi "Nước sôi lửa bỏng".
Nguyệt Lâm Sa lắc đầu, khẽ thở dài:
- Vu Nhai? Ý ngươi nói tiểu binh thủ thành ở Bắc Đẩu hành tỉnh Huyền Binh đế quốc, Lạc Thiên vương quốc suýt làm hỏng việc tốt của ta? Đúng vậy, lúc trước ta có xúc động thu hắn làm nô lệ nam, tiếc rằng tuy ta chiếm thượng phong với hắn nhưng không thể cướp hắn về được. Vì lấy được linh kiện quan tọng bản đồ ma pháp ta ở Chuy Lĩnh hành tỉnh suốt tám tháng, quá thất bại, thật là sỉ nhục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.