Muốn khóc nhất là Trầm đại công tử Trầm Lâm Trúc. Công tử bột xui xẻo, Trầm Lâm Trúc gần như ngất xỉu, người gầy trơ xương làm Huyền Binh đế quốc mất mặt. Trầm Lâm Trúc không xỉu, nhìn lung tung giống Lý thân Bá.
Vu Nhai thấy vậy cũng theo ánh mắt Tiểu Mỹ, Nghiêm Sương nhìn hướng Thất hoàng tử.
Con ngươi Vu Nhai co rút, thì ra Dạ Tình ngồi cách Thất hoàng tử không xa, có mấy huyền binh giả nữ chăm sóc. Người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ nhìn không phải Thất hoàng tử mà là Dạ Tình.
Mắt Vu Nhai lóe tia dịu dàng, tức giận, quyết tuyệt. Lúc trước Vu Nhai ước hẹn với Dạ Tình là khi nàng tỉnh dậy sẽ thấy đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá yên lành ngồi trước mặt nàng. Dược 'lạ nước lạ cái' có só lượng bảy ngày, tức là Dạ Tình sẽ tỉnh dậy vào tối hôm nay. Vu Nhai không ngờ Dạ Tình dùng ý chí bắt buộc mình tỉnh lại, xem hành hình. Biểu tình của Dạ Tình cũng đầy dứt khoát.
Dạ Tình là cô nhi, lớn lên trong Bắc Đẩu cô nhi viện. Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ lớn lên cùng Dạ Tình, ba người thân thiết hơn cả tỷ muội. Thấy Nghiêm Sương chưa làm Dạ Tình đau nát tim, nhưng Tiểu Mỹ là người nàng chăm sóc đến lớn.
Nếu Tiểu Mỹ lón lên tính cách cũng trưởng thành thì Dạ Tình sẽ thấy dễ chịu hơn, nhưng cá tính của nàng vẫn như con nít. Tiểu Mỹ như nữ nhi của Dạ Tình, nhìn nữ nhi sắp bị hành hình, sắp chết, còn lại bị thiêu chết, mẫu thân sẽ khó chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619837/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.