Chương trước
Chương sau
Nghe lời lão nữ vương Tinh Linh nói, mấy trưởng lão kích động lên. Đúng vậy, trên người Vu Nhai có hơi thở Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ còn có tàn hồn Tinh Linh thần nỗ viễn cổ truyền thừa, có lẽ thật sự có hy vọng.
Mọi người kích động sau đó khẽ kêu:
- Ủa?
Tinh Linh tộc nhân biến sắc mặt, nhìn Vu Nhai chằm chằm. Tại sao từ người Vu Nhai phát ra khí thế siêu khủng bố? Đúng vậy, là hơi thở cực kỳ khủng bố, hầu như hủy thiên diệt địa. Không lẽ Vu Nhai uấn nhưỡng đại chiêu gì định cắt một mẩu cổ thánh mộc xuống?
Tuyết Đế Nhi căng thẳng hỏi:
- Nãi nãi, sao Vu đại ca . . .
Mấy Tinh Linh tộc nhân khác cũng nhìn hướng lão nữ vương Tinh Linh.
- Không, hơi thở này không phải phát ra từ Vu tiểu ca mà là cổ thánh mộc.
Tuy thực lực lão nữ vương Tinh Linh dần xói mòn nhưng nàng mạnh nhất trong những Tinh Linh tộc nhân có mặt, nhìn ra ngay sự việc.
- Cổ thánh mộc còn chất chứa một chút hơi thở năm xưa hủy diệt nó, tức là một kích đã hủy diệt Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ. Nguy rồi, e rằng Vu tiểu ca không ngăn được.
Tuyết Đế Nhi sốt ruột hỏi:
- Nãi nãi, vậy làm sao đây?
Lão nữ vương Tinh Linh chậm rãi nói:
- Không đúng, chờ chút nữa. Tuy ý thức của Vu tiểu ca chìm vào ảo giác một kích đó nhưng bộ dạng của hắn rất bình tĩnh.
Lão nữ vương Tinh Linh không cảm nhận được ảo giác một kích kia nhưng có xem ghi chép, tuy không quá rõ ràng lại biết nó khủng bố cỡ nào. Một kích đó hủy diệt Tinh Linh thần nỗ viễn cổ.
Lão nữ vương Tinh Linh lấy làm lạ là tại sao Vu Nhai chìm vào ảo cảnh mà vẫn bình tĩnh như vậy?
- Cha nó, lại là nhất kiếm kinh thiên. Bà nội nó, nhất kiếm kinh thiên có khắp mọi nơi, một kiếm này là tai họa gì đây? Không được, chờ khi nào ra ngoài phải hỏi lão nữ vương Tinh Linh.
Sao Vu Nhai có thể không bình tĩnh? Phim kinh dị khủng bố đến mấy khi người xem nó quá nhiều lần thì hiệu quả yếu rất nhiều.
Tuy nhiên Vu Nhai vẫn bị hù giật mình. Vu Nhai cảm ngộ cộng tu luyện không lâu sau chợt rơi vào ảo giác, không hoảng hồn mới lạ. Vu Nhai bình tĩnh nhìn cảnh tượng nhất kiếm kinh thiên hủy diệt Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ.
Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ đúng là siêu to, dù là nhất kiếm kinh thiên phải chém nó rất nhiều nhát kiếm mới chém chết được. Vu Nhai không chút khách sáo quan sát, thậm chí cảm ngộ một kiếm này.
Khi Vu Nhai có chút thu hoạch tiếc rằng cảm giác trong cơ thể chấn động đánh vỡ sự tập trung. Vu Nhai nội thị, ngơ ngác nhìn Đại Địa chi thuẫn như con rùa ngủ đông bỗng rung động. Đại Địa chi thuẫn run rẩy, cảm giác không cam lòng phát ra từ Huyền Binh Điển truyền vào ý thức của Vu Nhai.
- Không lẽ Đại Địa chi thuẫn cũng bị nhất kiếm kinh thiên tiêu diệt?
Cổ Đế Long Linh nhìn thấy nhất kiếm kinh thiên tiêu diệt gã, lòng rất hận. Khi Cổ Đế Long Linh cảm giác Đại Địa chi thuẫn có khác lạ thì cùng chung mối thù.
Cổ Đế Long Linh nhảy ra giải thích rằng:
- Ta nhớ ra rồi, Đại Địa chi thuẫn là báu vật trấn tộc của Tinh Linh đại địa. Tinh Linh đại địa là một nhánh của Tinh Linh tộc, chắc hiện tại đã bị diệt tộc, bọn họ luôn cư trú dưới lòng đất, ít ai biết được. Nghe nói lúc xưa thánh thụ của Tinh Linh tộc có thể tươi tốt là nhờ Tinh Linh đại địa.
Vu Nhai ngẩn người, không ngờ Đại Địa chi thuẫn cũng xem như đồ thuộc Tinh Linh tộc.
Đang lúc Vu Nhai suy nghĩ chờ ra khỏi ảo giác sẽ chú trọng Đại Địa chi thuẫn như thế nào thì Cổ Đế Long Linh hét to:
- Tiểu tử đừng phân tâm, mau nhìn kìa, Đại Địa chi thuẫn xuất hiện!
Vu Nhai ngẩng đầu lên nhìn, trông thấy một tấm thuẫn màu vàng đất bay lên cao, từ dưới bay lên trên Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ. Vang tiếng nổ điếc tai, nhất kiếm kinh thiên chém hướng Đại Địa chi thuẫn.
Một người khổng lồ bò ra khỏi Đại Địa chi thuẫn, đó là thuẫn linh, hình dạng không phải Tinh Linh đại địa mà như thần thổ địa trong truyền thuyết Thần Huyền đại lục.
Thuẫn linh thần thổ địa phát ra tiếng rống rung trời:
- Grao!
- Hừ! Đom đóm làm sao tranh phát sáng với trăng được?
Nói chuyện, bầu trời có tiếng nói, Vu Nhai nghe thấy rõ ràng.
Bầu trời nói chuyện, lại một kiếm chém xuống. Thuẫn linh trong Đại Địa chi thuẫn gầm rống, điên cuồng xung phong liều mạng lại chặn nhất kiếm kinh thiên chém hướng Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ.
- Không uổng là Đại Địa chi thuẫn, muốn diệt ngươi cần vung thêm hai kiếm, quá lãng phí. Vậy diệt thuẫn linh của ngươi cũng tương tự.
Thanh âm trong trẻo, lạnh lùng. Lại một nhát nhất kiếm kinh thiên, thuẫn linh từ gầm rống biến thành khóc thét.
Cuối cùng Vu Nhai đã hiểu tại sao Đại Địa chi thuẫn không có thuẫn linh, là bị một nhất kiếm kinh thiên tiêu diệt. Nhất kiếm kinh thiên muốn đánh vỡ Đại Địa chi thuẫn cần phải vung thêm hai kiếm, vậy Đại Địa chi thuẫn cứng rắn đến cỡ nào? Vu Nhai bắt đầu chảy nước miếng thèm thuồng.
Khắc Liệt Luân Tư rống to:
- Vu tiểu tử, mau lau nước miếng đi, chắc chắn thuẫn linh trong Đại Địa chi thuẫn chưa hoàn toàn tán đi. Đại địa ứng đối với địa binh sư của ngươi, cảm ngộ Đại Địa chi thuẫn sau đó dùng nguyên hình ý thức của ngươi rót ý chí thuẫn linh vào Đại Địa chi thuẫn!
Khắc Liệt Luân Tư là đoàn tạo sư siêu nghịch thiên nên biết không thể mất thời cơ.
Vu Nhai ngẩn ra, không rảnh lau nước miếng, vội vàng triệu hoán Đại Địa chi thuẫn ra. Vu Nhai vác Đại Địa chi thuẫn lên kiểu chiến đấu, như thể tấm thuẫn sóng vai cùng hắn. Vu Nhai vận chuyển Thần Huyền Khí Điển rót huyền khí vào Đại Địa chi thuẫn.
Không chỉ thế, hơi thở Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ của Linh Doanh dung hợp vào Đại Địa chi thuẫn.
Nếu Đại Địa chi thuẫn bảo vệ Thánh thụ Tinh Linh viễn cổ thì Linh Doanh sẽ không bị bài xích. Vu Nhai thông qua Linh Doanh mới tìm thấy điểm đột phá cảm ngộ Đại Địa chi thuẫn. Cuối cùng như Khắc Liệt Luân Tư nói, đưa ý chí thuẫn linh trong ý thức vào Đại Địa chi thuẫn.
Chia ra nhiều bước nhưng Vu Nhai chỉ hoàn thành trong chớp mắt.
Sau đó Vu Nhai còn hai bước cuối, thứ nhất là dùng địa diễn mệnh luân cảm ngộ Đại Địa chi thuẫn, bước thứ hai là thức tỉnh thuẫn linh gần như bị nhất kiếm kinh thiên tiêu diệt trong Đại Địa chi thuẫn.
- Nãi nãi, Vu đại ca đang làm gì? Có khi nào hắn không nhận ra đó là ảo giác không?
Người ngoài trông thấy Vu Nhai bình tĩnh xem kịch vui rồi biểu tình giật mình, sau đó cười xấu xa chảy nước miếng, chưa kịp lau nước miếng chợt triệu hoán ra tấm thuẫn màu vàng đất bày tư thế chiến đấu. Khiến người nghẹn họng là Vu Nhai không chỉ bày tư thế còn phát ra chiến ý đáng sợ.
Tư Mã Tường suy đoán:
- Không lẽ tiểu tử này thấy mỹ nữ lõa thể trong áo giác, định nhào lên thì xuất hiện ình địch cường đại?
Mấy trưởng lão đồng tình gật đầu.
Lão nữ vương Tinh Linh không xấu xa như bọn họ, nhận ra Đại Địa chi thuẫn:
- Đại Địa chi thuẫn, đây là Đại Địa chi thuẫn. Quả nhiên Đại Địa chi thuẫn không bị hủy diệt như truyền thuyết đã nói.
Nếu không phải Vu Nhai biểu hiện như thế thì không chắc có ai nhận ra được không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.