Vu Nhai không biết suy nghĩ của các Tinh Linh tộc nhân, hắn không mấy quan tâm bọn họ sắp xếp thế nào.
- Này, ngươi còn chưa nói tên cho ta biết.
- A! Thì ra ta chưa tự giới thiệu? Ta tên Vu Nhai, nàng gọi ta là Vu đại ca được rồi.
Vu Nhai không chút khách sáo khiến Tinh Linh năm mươi tuổi gọi mình là đại ca. Cũng không có gì không đúng, tính tuổi của Tinh Linh tộc đổi với nhân loại thì bây giờ Tuyết Đế Nhi cùng lắm là mười tám tuổi, mới trưởng thành, hơn nữa khiến một nữ vương gọi mình là đại ca sẽ rất phấn khởi.
Đại nữ vương Tinh Linh ngượng nghịu kêu lên:
- Vu . . . Vu đại ca . . .
Tuy ngượng miệng nhưng Tuyết Đế Nhi không dám phản bác. Trước mặt nhân loại này đại nữ vương Tinh Linh không có chút can đảm phản bác, đương nhiên nàng có lá gan nghi ngờ.
- Ngươi thật sự là tướng quân của nhân loại?
- Đương nhiên là thật, nàng lại nghi ngờ ta?
tay Vu Nhai cầm ba loại tài liệu cực phẩm lây từ chỗ Bố Ân Đặc, hắn suy nghĩ tiếp theo nên rèn loại huyền binh, nghe Tuyết Đế Nhi hỏi thì trừng mắt.
- Không phải, ta chỉ là . . . Chỉ là . . .
Tuyết Đế Nhi không biết nên nói sao không để nhân loại vui buồn thất thường phản cảm, trời biết hắn phản cảm sẽ làm ra chuyện gì khiến người tan vỡ.
Vu Nhai bật cười nói:
- Không phân rõ ta nói cái gì là thật, là giả?
Vu Nhai trông thấy bộ dạng Tuyết Đế Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619770/chuong-845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.