Bố Lôi thông minh hơn Bố Ân Đặc nhiều, khóe môi co giật không biết nên giải thích thế nào.
Danh tiếng của Bố Ân Đặc công tử sẽ tệ hơn Ứng thiếu soái rất nhiều, vì gã nói ra trước mắt bao người. Tinh Linh tộc nhân, Thú Đằng tộc nhân sẽ không tuyên truyền sao?
Lúc trước Bố Ân Đặc chỉ uy hiếp còn không sao, dù gì trong bách tộc loạn địa chèn ép nhân loại một chút là bình thường. Nhưng càng nói càng lộ ra sự vô sỉ của Ải Nhân tộc, khiến người e ngại. Kim Chuy bộ lạc chợt cảm thấy Bố Ân Đặc từng bước một bị nhân loại nắm mũi dẫn đi. Nhân loại này cố ý, nếu không thì sao có chuyện 'nói thầm' lớn tiếng như vậy?
Nếu có thể cách nào diệt khẩu nhân loại thì cách của Bố Ân Đặc là tốt nhất.
Có vẻ Vu Nhai chấp nhận đề nghị của Bố Ân Đặc, chớp mắt nói:
- Vậy sao? Để từ từ ta suy nghĩ . . .
Sau đó Vu Nhai bừng tỉnh:
- Cha nó, quên mất, ta còn một con khưu phong thú lục giai. Ải Nhân tộc tay chân ngắn chắc chắn không đuổi theo kịp!
khưu phong thú? Lại còn lục giai?
Nghe Vu Nhai nói xong Tuyết Đế Nhi xì cười:
- Xì.
Tuyết Đế Nhi biết ngay nhân loại chết tiệt ngay từ đầu đã không hề sợ ai, hắn đang đùa cợt Bố Ân Đặc. Với tốc độ xuyên qua rừng cây của Vu Nhai làm sao mấy Ải Nhân tộc diệt khẩu hắn được? Đại nữ vương Tinh Linh nhớ đến bị Vu Nhai vác chạy trong rừng, mặt nàng đỏ rực. Mới rồi quá tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619767/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.