Ứng thiếu soái trở về bộ dạng bày mưu lập kế:
- Đương nhiên là ngươi dám, miễn là ngươi không để ý Tinh Linh tộc chết sống như thế nào. Nhưng ngươi được tàn hồn Tinh Linh thần nỗ viễn cổ ủy thác phải trông nom Tinh Linh tộc!
- Được rồi, đúng là ta không dám, nhưng ta lấy làm lạ là tên biến thái cộng vô sỉ như ngươi tại sao còn được nhiều người ủng hộ như vậy?
Nghe lời Vu Nhai nói, các binh linh kêu lên:
- Đến rồi!
Các binh linh thấy tội cho Ứng thiếu soái.
Vu Nhai nói:
- Ta càng thấy lạ là biến thái vô sỉ như ngươi còn có giấc mơ vĩ đại như vậy, thật khiến ước mơ xấu hổ. Biến thái vô sỉ như ngươi nên núp trong nhà nằm mơ vô sỉ mới đúng.
Vu Nhai nói mỗi một câu không rời từ vô sỉ, biến thái.
Vu Nhai ngừng một lúc, tiếp tục bảo:
- Hơn nữa ngươi đi thế này làm sao bảo đảm mấy trăm Tinh Linh tộc nhân sẽ an toàn? Với thân phận của ngươi đã nói ra sự thật thì ta không nên nghi ngờ, nhưng biến thái vô sỉ như ngươi có chuyện gì không làm được?
Ứng thiếu soái hoang mang hỏi:
- Rốt cuộc ngươi đang nói cái gì? Vô sỉ, biến thái gì?
Vu Nhai lạnh nhạt nói:
- Ứng thiếu soái, ngày hôm qua ta mới đến lãnh địa Tinh Linh tộc còn bị đuổi ra ngoài, nhưng ngươi biết tại sao ta khẳng định ngươi là người có âm mưu với Tinh Linh tộc không? Ngươi có biết tại sao Tuyết Đế Nhi đột nhiên xuất hiện trong đội của ngươi không? Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619759/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.