Chương trước
Chương sau
Vu Nhai mỉm cười nhìn hướng Tuyết Đế Nhi. Đại nữ vương Tinh linh đang mờ mịt trông thấy ánh mắt của Vu Nhai thì run lên, chợt nhớ đêm hôm qua khi nàng nghi ngờ nhân loại nam này. Nếu Tuyết Đế Nhi nghi ngờ hắn lần thứ hai thì nam nhân này chắc chắn sẽ từ bỏ Tinh linh tộc.
- Chờ đã, Sương trưởng lão. Hắn không hề trộm mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh linh viễn cổ của chúng ta, là hắn tìm được từ nơi khác. Người cũng biết mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh linh viễn cổ chúng ta rải rác khắp Thần Huyền đại lục, nhân loại tìm được mấy khối cũng rất bình thường!
Tuyết Đế Nhi không do dự nữa, nàng đứng ra làm chứng cho Vu Nhai.
- Sương trưởng lão, các tộc nhân từng vây ôcng hắn, xin hãy suy nghĩ kỹ lại. Lúc đó hắn biểu hiện như thế nào? Có giống bộ dạng bắt Tinh linh tộc nhân chúng ta hay thậm chí tiến vào trộm đồ?
Sương trưởng lão ngẩn ra, sau đó nàng ngạc nhiên suy nghĩ. Đúng như Tuyết Đế Nhi nói, khi đó nam nhân này biểu hiện rất lạ, không giống bọn buôn người bình thường, mảnh nhỏ là hắn chủ động lấy ra . . .
- Dù thế nào thì chúng ta nên cho người ta một cơ hội giải thích. Mặc kệ mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh linh viễn cổ trong tay hắn hay chuyện liên quan Thú Đằng tộc, ta tin tưởng vị nhân loại này sẽ có càng nhiều chứng cứ hơn.
Tuyết Đế Nhi bị buộc tiến lùi khó khăn, nàng bộc phát tiềm lực mạnh mẽ, nói chuyện rõ ràng. Ánh mắt đại nữ vương Tinh linh cầu xin nhìn hướng Vu Nhai.
Vu Nhai mỉm cười bước tới vỗ vai Tuyết Đế Nhi:
- Biểu hiện không sai, ừm, trẻ nhỏ dễ dạy. Đúng là ta còn khá nhiều bằng chứng có thể chứng minh Thú Đằng tộc lòng muông dạ thú.
Các phương thế lực thấy động tác này rất muốn đánh hội đồng Vu Nhai. Đại nữ vương Tinh linh thở phào nhẹ nhõm.
Tuyết Đế Nhi thầm nghĩ:
- Nam nhân này thật sự rất đáng sợ, quá ác ma, không cho người ta nghi ngờ hắn chút nào. Lúc trước biểu hiện đáng ghét vô cùng, còn thăm dò người ta, bắt người ta vô điều kiện tin tưởng ngươi!
Vu Nhai bỗng nhìn hướng các trưởng lão Tinh linh tộc, lạnh lùng nói:
- Thật không biết đám trưởng lão các ngươi làm sao sống lâu như vậy. Hừ, Tuyết Đế Nhi còn trẻ tuổi còn phán đoán được ai là người tốt, ai là người xấu, các ngươi thì không chút nhận ra. Ta biết dù Tuyết Đế Nhi có nói gì thì các ngươi đều sẽ lộ ra ánh mắt nghi ngờ, bởi vì nàng chỉ là đại nữ vương, còn các ngươi là trưởng lão, sống lâu hơn nàng mấy trăm năm, không để nàng vào mắt, không chú trọng lời của nàng!
Những gì Vu Nhai biểu hiện lúc trước là vì tạo thế cho Tuyết Đế Nhi, mỗi một bước đều ảnh hưởng tương lai của nàng. Nếu Tuyết Đế Nhi không thể trở thành vị nữ vương Tinh linh danh xứng với thực thì các điều kiện nàng đã hứa chẳng phải là rất khó thực hiện sao?
Nghe lời Vu Nhai chất vấn, các trưởng lão Tinh linh tộc con ngươi co rút. Dù cố ý hay vô tình, đúng là các trưởng lão Tinh linh tộc không thật sự nghe lời Tuyết Đế Nhi nói. Mặc dù bọn họ tôn trọng đại nữ vương Tinh linh nhưng tiềm thức xem nàng là con nít không hiểu chuyện, còn trong giai đoạn học tập.
- Ta biết chắc các ngươi vẫn nghi ngờ ta là tên trộm đã ăn cắp Thánh thụ Tinh linh viễn cổ của các ngươi. Ha ha, đặc biệt là hai vị bên kia, lúc đó ta lấy mảnh nhỏ thánh thụ ra nói bái phỏng Tinh linh tộc các ngươi, chính là hai người la lớn nhất, các ngươi khẳng định ta là trộm cắp. Không biết mắt các ngươi có mù không? Các ngươi vui vẻ hoan nghênh Ứng thiếu soái vào, còn ta thì chĩa mũi tên là sao?
Vu Nhai lành lùng nhìn hai Tinh linh một nam một nữ. Trong đó Tinh linh nữ là người bị Ứng thiếu soái hớp hồn, mới rồi nàng bị đả kích tâm linh trầm trọng giờ còn bị Vu Nhai mỉa mai.
Tinh linh tộc nhân nữ tức giận phản bác Vu Nhai:
- Hừ! Nhân loại các ngươi không ai là người tốt, chỉ bằng vào miệng ngươi nói sao? Ta dám nói ngươi là tên trộm ăn chắp mảnh nhỏ thánh thụ, chẳng qua thấy nữ vương bệ hạ bệnh nặng nên mới . . . A!
Tinh linh nữ nói đến đây thì biến sắc mặt, chuyện nữ vương Tinh linh bệnh nặng sao có thể tùy tiện nói ra? Nhiều Tinh linh tộc nhân bình dân không biết chuyện này. Một vài vệ binh đẳng cấp hơi thấp cũng không biết, bây giờ Tinh linh nữ lỡ mồm nói ra, hậu quả rất nghiêm trọng.
Lúc trước Tinh linh tộc canh gác bên ngoài lãnh địa đều có đẳng cấp cao, những người đẳng câp thấp bị rút vào trong. Hết cách, mấy trăm Tinh linh tộc nhân bởi vì thực lực quá yếu nên mới bị bắt cóc, sau này Tinh linh tộc phái người tuần tra bên ngoài lãnh địa toàn là người nổi bật.
Ồn ào!
May mắn nơi này là trung tâm cung điện Tinh linh tộc, đa số Tinh linh biết chuyện nữ vương Tinh linh bệnh nặng. Chỉ những thị giả là khủng hoảng, như mấy chục thiếu nữ Tinh linh lúc trước rót rượu trái cây sắp nghênh đón số phận bi thảm.
Vu Nhai lạnh lùng quát:
- Ngớ ngẩn!
Vu Nhai bộc phát huyền khí, quát to:
- Ta là ăn trộm? Vậy tại sao Thánh thụ Tinh linh của các người rất hoan nghênh ta đến?
Ngay khi Vu Nhai bộc phát huyền khí thì linh Doanh lập tứ tăng lực lượng.
Hơi thở thuộc Thánh thụ Tinh linh viễn cổ bùng nổ. Các Tinh linh tộc nhân có mặt đều biến sắc mặt. Cùng lúc đó, Thánh thụ Tinh linh phát ra hơi thở sự sống mãnh liệt, có hơi thở sự sống từ trên trời giáng xuống chỗ Vu Nhai.
Sắc xanh vòng quanh Vu Nhai như đáp lại lời hắn nói.
Linh Doanh vui vẻ kêu lên:
- Doanh doanh . . .
Hơi thở sự sống này còn tinh thuần hơn cả gian nhà gỗ nhỏ nơi nữ vương Tinh linh dưỡng bệnh.
Thánh thụ Tinh linh cảm ứng được hơi thở của Thánh thụ Tinh linh viễn cổ, nó điên cuồng hấp thu. Thật ra Thánh thụ Tinh linh hấp thu ý chí của Thánh thụ Tinh linh viễn cổ chứ không phải lực lượng. Muốn lực lượng thì hấp thu từ dưới đất là được. Thánh thụ Tinh linh cảm giác tồn tại phát ra hơi thở Thánh thụ Tinh linh viễn cổ rất yếu ớt, vì vậy Thánh thụ Tinh linh bản nsăng đưa cho 63y một lực lượng tinh thuần tức là đoàn 'sáng xanh'.
Tóm lại trong khoảnh khắc này Thánh thụ Tinh linh xảy ra biến đổi về chất.
Thánh thụ Tinh linh truyền thừa nhiều năm, đời sau kém hơn đời trước, không ngừng co rút lại. Giống như các loại sinh vật khác trên Thần Huyền đại lục, huyết mạch càng tạp giao thì càng không tinh thuần, tức người có huyết mạch không thuần đột nhiên được một giọt máu của tổ tiên có lẽ sẽ phản tổ. Thánh thụ Tinh linh bây giờ chính là trường hợp này, tất nhiên từ mặt ngoài rất khó nhìn ra cái gì. Tinh linh tộc nhân thực lực quá yếu không cảm giác ra được, nhưng các trưởng lão, Tuyết Đế Nhi sao có thể không phát hiện?
Vu Nhai không làm người giật mình chết quyết không bỏ qua:
- Ta không chỉ được đến mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh linh ở một nơi nào đó mà thmậ chí được truyền thừa một lũ tàn hồn nhỏ của Tinh linh thần nỗ viễn cổ!
Vu Nhai sẽ không nói hắn có nguyên bộ Tinh linh thần nỗ viễn cổ, hắn chỉ bảo là được một lũ tàn hồn trong mảnh nhỏ Tinh linh thần nỗ viễn cổ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.