Ứng thiếu soái tiếp tục bảo:
- Thật tình cờ, chúng ta cũng đến giúp Tinh linh tộc. Nhân loại khinh người quá đáng, là một thành viên của bách tộc loạn địa chúng ta không thể trơ mắt nhìn hàng xóm bị khi dễ mà không ra tay giúp.
Bố Ân Đặc phóng khoáng nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Nói rất đúng, đáng tiếc Ải Nhân tộc chúng ta có quan hệ phức tạp với nhân loại nên không tiện quang minh chính đại ra tay, chỉ có thể hành động đơn độc. Ta cũng gai mắt bọn họ, sớm muốn đánh cho một trận.
Bố Ân Đặc tỏ rõ việc bắt trói nhân loại đưa tới Tinh linh tộc là hành động hỗ trợ cá nhân, không liên quan Ải Nhân tộc và bộ lạc của họ.
- Ha ha ha ha ha ha! Cũng tiện nhìn xem có thể đổi chút rượu trái cây Tinh linh để uống không. Phải rồi, hai vị là trưởng lão Tinh linh tộc đúng không? Không biết . . .
Sương trưởng lão trả lời ngay:
- Không thành vấn đề, nhờ ơn Bố Ân Đặc công tử quan tâm, chúng ta đương nhiên sẽ dâng lên rượu trái cây.
Sương trưởng lão vung tay, mấy bình chất lỏng xanh biếc bay vào tay Bố Ân Đặc.
Sương trưởng lão ngần ngừ một lúc, lên tiếng:
- Nếu Bố Ân Đặc công tử đã đến hay là cùng vào ngồi chơi? Nhấm nháp rượu của Tinh linh tộc trong lãnh địa Tinh linh tộc chúng ta sẽ có cảm hứng hơn là nơi khác. Hơn nữa Bố Ân Đặc công tử và Ứng thiếu soái quen biết nhau, cũng tiện ôn chuyện.
- Cái này, ta còn .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619745/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.