Khắc Liệt Luân Tư ngừng một lúc, tiếp tục bảo:
- Thường có bẩm sinh toàn thân đồ đằng thú hóa nhưng không gian thú đồ đằng thì như ma pháp không gian bên ma pháp đế quốc, rất hiếm hoi, nên mới nói là mấy trăm năm gặp một lần.
Vu Nhai gật gù. Khắc Liệt Luân Tư chết vào mấy trăm năm trước, khi đó Thú Đằng tộc nổi lên như diều gặp gió nên gã hiểu rất rõ về Thú Đằng tộc. Lúc trước Vu Nhai có đọc tư liệu nhưng chỉ ghi vài dòng, nhân loại không mấy chú trọng bách tộc loạn địa, không kể rõ ràng như Khắc Liệt Luân Tư.
Khắc Liệt Luân Tư nhắc nhở Vu Nhai nếu đụng vào người mấy trăm năm hiếm gặp thế này sẽ khiến Thú Đằng tộc nổi khùng. Vu Nhai không mấy quan tâm, hắn là nhân loại trăm phần trăm, sợ gì?
Bên trong nhân loại có chút cảm giác ưu việt về chủng tộc.
Có lẽ Tinh linh tộc sẽ bi kịch nhưng bây giờ rõ ràng Ứng thiếu soái đang đối phó với Tinh linh tộc, xung đột là không thể tránh khỏi.
Ứng thiếu soái không phát hiện có một người, một Tinh linh rình ngó bên ngoài. Ứng thiếu soái bỗng nhiên đứng dậy, biểu tình kiêu ngạo như thể mọi thứ nằm trong tay gã.
- Hừ!
Vẻ mặt Ứng thiếu soái làm người ta muốn đánh.
Ứng thiếu soái chậm rãi đi hướng một góc lều, chỗ đó đặt một cái rương to. Ứng thiếu soái nhẹ nhàng mở rương ra, lấy một thứ tròn tròn còn dính sợi tơ đen, màu đỏ đan xen vào nhau, đó là đầu người, một cái đầu nhân loại.
Tuyết Đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619740/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.