Chương trước
Chương sau
- Không đúng, vậy Thú Đằng tộc là sao? Không lẽ nhiều người Tinh linh tộc bị bắt nênm ời Thú Đằng tộc đến Hồng Phong thị trấn bắt ngược lại nhân loại?
Vu Nhai ôm nghi ngờ tiếp tục theo dõi. Qua một lúc lâu Vu Nhai không nghe ngóng được chuyện gì liên quan Thú Đằng tộc.
- Rất lạ, Thú Đằng tộc gây ầm ĩ bên ngoài như vậy tại sao Tinh linh tộc không hề phát hiện? Tinh linh nam mới nói khi bọn họ đi Hồng Phong thị trấn điều tra thì nơi đó không có một bóng nhân loại. Các dị tộc nói gì mà tất cả nhân loại bị người nào đó thông báo, chớp mắt rời khỏi Hồng Phong thị trấn.
Vu Nhai nhíu mày nói:
Rõ ràng những lời này là nói dối, dị tộc trong Hồng Phong thị trấn đã lừa Tinh linh tộc.
Vu Nhai không phải Tinh linh đơn thuần. Có lẽ thời viễn cổ Tinh linh tộc có một số gian xảo, nhưng cách sống khép kín khiến bọn họ càng lúc càng đơn thuần, đơn thuần đến nỗi chỉ còn lại mối hận nhân loại.
Đúng vậy, nhiều tộc nhân Tinh linh tộc bị bắt cóc, các Tinh linh sẽ không bỏ qua, sẽ phái cao thủ ra ngoài điều tra.
Kết quả bọn họ không thấy bóng dáng nhân loại, đến Hồng Phong thị trấn thì được cho biết nhân loại đã rút lui, vùng này không còn nhân loại. Cao thủ Tinh linh tộc tìm kiếm xung quanh nhưng không thấy nhân loại.
Bi kịch nhất là trong quá trình tìm kiếm Tinh linh nào thực lực yếu chút sẽ bị bắt cóc, nên bây giờ Tinh linh tộc như trên miếng băng mỏng. Bọn họ vừa tức giận vừa không dám gióng trống khua chiêng điều tra, trong cơn áp lực thấy hai nhân loại thì bùng nổ.
Khi Tinh linh tộc trông thấy Vu Nhai, Tư Mã Tường thì hai người thành giận cá mà cái thớt bị chém.
Nhưng điều Vu Nhai biết khác với Tinh linh tộc nói. Hồng Phong thị trấn đúng là không có nhân loại nhưng đó là vì bị Thú Đằng tộc bắt, tại sao nhân loại chưa đến Hồng Phong thị trấn đã bị Thú Đằng tộc phát hiện, bắt giữ? Còn Tinh linh tộc ra ngoài điều tra có thể thuận lợi vào Hồng Phong thị trấn, trông thấy dị tộc?
Ngươi nói vì bọn họ không phải nhân loại nên sẽ không bị Thú Đằng tộc bắt? Nhưng nhân loại không phải rút khỏi Hồng Phong thị trấn mà là bị bắt đi, tại sao các dị tộc trong trấn lừa Tinh linh tộc?
- Kế hoạch của Ứng thiếu soái gì đó . . .
Trong óc Vu Nhai xẹt qua lời Hùng tướng quân Thú Đằng tộc đã nói, trong lòng càng chắc chắn chuyện không đơn giản.
- Ứng thiếu soái bắt Tinh linh rồi giá họa cho nhân loại, đây là kế hoạch của hắn sao? Ứng thiếu soái muốn làm cái gì?
- Phải rồi, Ứng thiếu soái làm sao bắt mấy trăm Tinh linh mà không bị phát hiện?
Trong tán cây, mắt Vu Nhai nhấp nháy. Vu Nhai chắc chắn người hại hắn bị Tinh linh tộc đánh hội đồng là Ứng thiếu soái gì đó, nhưng hắn không biết gã dùng thủ đoạn gì man thiên quá hải, càng không biết gã có mục đích gì.
- Chết tiệt, xem ra lại bị cuốn vào đấu tranh rắc rối.
Lúc trước Vu Nhai không quan tâm Thú Đằng tộc định làm gì, nhưng bây giờ nếu không phơi bày sự thật, phá hỏng kế hoạch của Ứng thiếu soái thì Tinh linh tộc trong cơn thù hận sẽ không nghe hắn giải thích. Dù Vu Nhai có cơ hội giải thích, xác nhận hắn không bắt giữ tộc nhân của bọn họ thì cũng không được Tinh linh tộc giúp đỡ, sẽ không giúp hắn điều tra cách chữa trị con mắt cho Thủy Tinh thời viễn cổ. Tinh linh tộc càng không đưa nhiều mảnh nhỏ thánh thụ Tinh linh viễn cổ để Vu Nhai bù đắp chỗ thiếu sót của Tinh linh thần nỗ.
Nghĩ đến đây Vu Nhai bất đắc dĩ cười khổ, số hắn đứng là chịu mệt nhọc.
Vu Nhai hùng hổ nói:
- Cha nó, mặc kệ ngươi là đại soái hay thiếu soái, tóm lại hại lão tử bị Tinh linh vây công, hại những ảo tưởng của lão tử biến thành bọt nước. Chỉ bằng vào hai điểm này lão tử sẽ cho ngươi 'Không soái'!
Lúc này Tư Mã Tường cũng đoán được sự thật, nhìn mắt gã tóe lửa là biết. Tư Mã Tường đáng thương bị bị t miệng, các Tinh linh khiêng gã đi như vác heo nọng. Xem bộ dáng Tư Mã Tường như muốn biến Ứng thiếu soái thành 'Không soái'.
Tóm lại cái tên Ứng thiếu soái hoặc là danh hiệu, hoặc phong hào Thú Đằng tộc, tóm lại khiến người nghe khó chịu, đáng đánh.
- Thôi, bây giờ phải xem trong Tinh linh tộc có thứ gì tốt không?
Vu Nhai lắc đầu tạm gác qua chuyện Ứng thiếu soái có âm mưu gì, dùng cách gì bắt Tinh linh giá họa cho nhân loại. Những chuyện này đợi khi nào ra khỏi lãnh địa Tinh linh tộc Vu Nhai sẽ điều tra. Nếu Vu Nhai đã biết do Ứng thiếu soái gây họa thì điều tra cũng dễ, bây giờ quan trọng là hắn lẻn vào Tinh linh tộc tìm xem có thứ tốt gì không, đặc biệt là thứ có thể tu sửa Tinh linh thần nỗ của hắn.
Đúng rồi, mũi tên Tinh linh thần nỗ có lẽ nằm trong lãnh địa Tinh linh tộc.
Lúc trước Tinh linh thần nỗ bị nhất kiếm kinh thiên chém nát vụn, tiễn thể bắn ra ngoài tuy bị tổn thương nhưng không chìm vào Thiên Tội Uyên, rất có thể Tinh linh tộc đã nhặt đem về.
Vu Nhai khựng một lúc, lầm bầm:
- Cái kia, Tinh linh tộc tội nghiệp như vậy mà ta còn trộm đồ của bọn họ có phải là quá ác không?
Vu Nhai phát hiện lương tâm:
- Hừm, rõ ràng lão tử không làm gì nhưng bị Tinh linh tộc vây đánh, Tư Mã tiền bối bị bắt, chẳng lẽ không nên cho ta chút bồi thường sao? Ừm ừm, nên làm vậy.
Vu Nhai vô sỉ lấy cớ cho mình. Các binh linh giơ ngón giữa. Vu Nhai tiếp tục mặt dày đi tới.
Vì báo thù cho Tư Mã tiền bối, vì cứu Tư Mã tiền bối ra, hãy tiến lên đi thiếu niên!
- Đừng nhìn ta như vậy, ta cũng sợ lúc cứu mấy trăm Tinh linh tộc ra phá hủy kế hoạch của Ứng thiếu soái mà các Tinh linh trơ tráo không cho ta thù lao thì ít nhất ta đã lấy trước chút đỉnh.
Lời của Vu Nhai khiến đám binh linh, đặc biệt là Thôn Thiên kiếm suýt nổi khùng. Làm người sao có thể vô sỉ đến mức này?
Còn chuyện Tinh linh thần nỗ thứ hai toàn diện giết kẻ xâm nhập thì Vu Nhai không quá lo. Sương trưởng lão nói còn phải mở hội nghị trưởng lão, sẽ không mở ra quá nhanh. Chờ lúc Tinh linh thần nỗ thứ hai mở ra sẽ gây náo động lớn đủ cho Vu Nhai chạy trốn, hơn nữa hắn có Huyền Binh Điển. Nếu thật sự có nguy hiểm thì lão tử thu luôn Tinh linh thần nỗ thứ hai. Vu Nhai rất tò mò Tinh linh thần nỗ thứ hai trông như thế nào.
Có lẽ vì Vu Nhai quá vô sỉ, hoặc là Thôn Thiên kiếm thấy Tinh linh tộc rất tội nên không chủ động cảm ứng thần binh ở đâu rồi dẫn hắn đi lấy. Thôn Thiên kiếm phớt lờ Vu Nhai.
Vu Nhai chắc chắn trong Tinh linh tộc có thứ làm Thôn Thiên kiếm hứng thú.
Vu Nhai không để bụng, ngoài miệng hắn nói vậy chứ lúc tìm được bảo bối chưa chắc sẽ lấy đi. Nói theo cách của Vu Nhai là: Bây giờ chỉ lấy chút đỉnh, dến lúc cứu ra Tinh linh tộc nhân mới cò kè mặc cả!
Càng đến gần Tinh linh tộc Vu Nhai có cảm ngộ mới với địa binh sư, hắn xúc động muốn chạy vào trong Tinh linh tộc ngay. Vu Nhai có trực giác khi hắn bước vào trung tâm đất Tinh linh tộc thì địa binh sư sẽ càng tiến bộ một bước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.