Chương trước
Chương sau
Người Huyền Thần điện nhìn nhau. Bọn họ biết tiểu tử này lợi hại nhưng không ngờ Vu Nhai sẽ lợi hại như vậy. May mắn điện chủ chấp nhận cho Vu Nhai thi, nếu không thì tương lai với thực lực của hắn Huyền Thần điện phải trả giá nhiều mới trấn an được.
Đừng quên ở bên ngoài quảng trường ngoại điện Độc Cô Cửu Diệp từng nói với Vu Nhai là:
- Nếu có một ngày thực lực của ngươi đạt đến trình độ ngạo thị thiên hạ xin hãy quay về Huyền Thần điện, trở lại chỗ này, nổ nát tường nội điện báo mối thù bị nhục nhã hôm nay.
Bây giờ không còn ai nghi ngờ kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu dựa vào may mắn lấy được hạng nhất cuộc thi so tài.
Đây là địa vị của đoàn tạo sư trong lòng Huyền Binh đế quốc. Một thiên tài đoàn tạo sư quý giá hơn thiên tài huyền binh giả rất nhiều, đương nhiên phù văn sư càng quý hơn nữa. Vu Nhai chỉ mới nhập môn phù văn sư, không bao nhiêu người hiểu biết về giới phù văn sư.
Vu Nhai lạnh nhạt nói:
- Ca ca của ngươi? Được, vậy kêu ca ca của ngươi đến đây, chúng ta so thêm một trận.
- Được, ta có thể cảm ứng ca ca cách chỗ này không xa, ta tìm cách kêu ca ca đến.
Thiết côn huynh nghe Vu Nhai đồng ý thì biểu tình vui sướng, muốn dùng cách đặc biệt kêu ca ca tới.
Vu Nhai mở miệng nói:
- Chờ chút, ngươi nên trả tiền đặt cược lúc trước đã.
- Cái kia . . . Chẳng phải ngươi bảo ta kêu ca ca lại đây so tài một lần sao?
- Đúng vậy! So thêm một lần dĩ nhiên sẽ đặt tiền cược mới. Không lẽ ngươi thua lần này chỉ là nóng người, hoặc muốn ăn quỵt? Đường đường là thiên tài của Thần Tượng hành tỉnh lại đi ăn quỵt sao?
Vu Nhai nói đến câu cuối giọng nặng nề.
- Tất nhiên ta sẽ không quỵt nợ, thua là thua. Nhưng . . . Nhưng mà . . .
- Nhưng cái gì? Nhưng ngươi nghĩ cách ăn quỵt phải không? Thôi, ta không so đo với ngươi, trực tiếp đá ngươi ra ngoài vậy. Đoàn tạo đại sư nhân phẩm thấp kém như vậy đúng là nhục nhã cho đoàn tạo sư ta.
Vu Nhai không sợ thiết côn huynh quỵt nợ, đoàn tạo sư rất nặng danh tiếng, nếu gã ăn quỵt thì không còn mặt mũi nào ở trong Thần Tượng hành tỉnh. Nhưng nếu chấp nhận trả tiền cược thì thiết côn huynh phải tùy Vu Nhai chọn ba loại tài liệu rèn, cho hắn thuật rèn, lòng gã nhỏ máu. Đặc biệt thuật rèn bí mật bất truyền, mới rồi thiết côn huynh xem chuỗi thuật rèn như múa của Vu Nhai mà không hiểu gì hết.
- Không phải, ta đưa cho ngươi đây.
Nhìn da mặt thiết côn huynh dày vậy nhưng thật ra mặt gã rất mỏng, không chịu nổi lời Vu Nhai khiêu khích, cuối cùng thỏa hiệp. Vu Nhai không khách sáo, nghe Khắc Liệt Luân Tư chỉ điểm lấy ba loại tài liệu, một thuật rèn.
- Không tệ, thứ ttố. Mau kêu ca ca của ngươi đến đây. Tiếc rằng nếu chúng ta cùng đi ra sẽ bị mặc nhận là liên hợp, không thì ta đã ra ngoài tìm ca ca của ngươi. Phải rồi, ca ca của ngươi chưa bị người đá ra cuộc chơi đi?
Vu Nhai không ngừng nói mát, 'máy tài liệu hình người' tốt thế này biết đi đâu tìm? Mau đến đây, lỡ so tài kết thúc thì uổng.
Thiết côn huynh vừa sốt ruột vừa tức giận, vội dùng cách đặc biệt kêu gọi ca ca.
Hai người là song sinh, có cảm ứng tâm linh. Trận quyết đấu cuối cùng lần này hình như Huyền Thần điện cố ý vô tình cho người dùng vài cách liên lạc với nhau. Tức là không chỉ hai cây thiết côn có thể liên lạc, một số chiến hữu khác dùng tương khí, linh giác, thậm chí dược vật đều liên lạc nhau được. Tuy nhiên khá nhiều người không phát hiện sơ hở này.
Thiết côn huynh khác chưa đến, có thí sinh khác xông vào, không quá mạnh, bị Vu Nhai qua loa đá ra.
Bên ngoài vẫn đang tiếp tục chiến đấu, Vu Nhai thì nhàn nhã chờ thiết côn huynh thứ hai đến, tay loay hoay tài liệu mới kiếm được, thật là thoải mái. Vu Nhai siêu may mắn, trừ kẻ xui xẻo trước đó mới xông vào ra không gặp ai nữa, tình huống này không lâu sau sẽ bị phá vỡ.
Thời gian không chờ người, lần này chỉ có sáu mươi người tham gia, lúc này đang trong giai đoạn giằng co.
- Đệ đệ, ngươi gọi ta đến gâp như vậy làm gì? Chúng ta đều muốn lấy hạng nhất, hạng hai, sau khi vào dây chúng ta phải chia thắng thua.
Vu Nhai không chờ bao lâu đã thấy ca ca của thiết côn huynh đi vào. Thực lực, vận may của huynh đệ hai cây thiết côn không tệ, chưa gặp thiên tài thượng lục tỉnh, cách gian hình vuông của y cũng gần. Nhưng hai cây thiết côn rất xui xẻo, vì bọn họ gặp Vu Nhai.
- Như thế nào? Đây chẳng phải là lạc ngân thạch ngươi cất chứa sao? Tại sao nằm trong tay tiểu tử này? Hắn cướp của ngươi?
Thiết côn ca ca trợn to mắt nói:
- Tại sao không nói chuyện?
Thiết côn đệ đệ khó mở miệng, cơ bắp săn chắc toàn thân mấp máy một lúc lâu. Cuối cùng thiết côn đệ đệ kể đơn giản vụ việc.
Mắt thiết côn ca ca trợn to như ốc bưu nói:
- Cái gì? Ngươi nói gì? Hắn so tài rèn với ngươi? Có phải ngươi trúng ảo thuật của hắn?
Thiết côn đệ đệ mặt như đưa đám nói:
- Không, không hề, ta thua thật, tiểu tử này biết rèn.
- Thật vô dụng, ngươi thuan ên mới gọi ta đến? Thôi, tiếp theo hãy xem ca ca của ngươi ra tay. Bình thường đã bảo là tài rèn của ta mạnh hơn ngươi nhưng ngươi không chịu tin, bây giờ đã thấy thiệt thòi chưa? Ngươi nói đây là thanh kiếm hắn rèn? Hắn thắng ngươi bằng cây kiếm này? Vậy không trách được, thôi, chúng ta hợp sức đi.
Vu Nhai không cất huyền kiếm ngũ giai hắn đã rèn vào không gian giới chỉ mà đặt tại đó, khi thiết côn ca ca trông thấy thì không dám khoác lác nữa. Ngũ giai! Thiết côn ca ca nhéo đùi, quả nhiên không phải ảo thuật.
Vu Nhai nhìn biểu tình của hai cây thiết côn, nêu điều kiện:
- Hai loại thuật rèn, sáu loại tài liệu rèn, điều kiện thứ ba vẫn là giúp ta rèn huyền binh.
Mặt hai cây thiết côn đen như lọ nồi.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Các ngươi có thể không làm, bây giờ ta sẽ đá các ngươi ra sân ngay. Ta còn có phúc lợi, lúc trước thiết côn đệ đệ thua ta không tính vào điều kiện Hạng giáo quan. Lần này các ngươi liên hợp thắng được ta là ta sẽ từ bỏ Liễu Mị Nhi, như thế nào?
- Thật không?
- Liễu Mị Nhi là sao?
Hai cây thiết côn phớt lờ câu đầu Vu Nhai nói. Mắt thiết côn đệ đệ sáng lên, thiết côn ca ca thì không hiểu ra sao. Mới rồi thiết côn đệ đệ không nói cho thiết côn ca ca nghe điều kiện cá cược về Liễu Mị Nhi, chuyện này càng khó mở miệng hơn, nhưng Vu Nhai đã hứa thì không còn gì tốt hơn nữa. Vu Nhai nói huỵch toẹt điều kiện 'quyền theo đuổi Liễu Mị Nhi', mắt thiết côn ca ca sáng rỡ.
- Ngươi nói là cho chúng ta liên hợp, nếu ngươi thua thì sau này sẽ không mặt dày mày dạn dây dưa Liễu Mị Nhi?
Khóe môi Vu Nhai co giật nói:
- Đúng vậy!
Cái gì gọi là mặt dày mày dạn?
Vu Nhai không nói nhảm với hai cây thiết côn nữa.
Thiết côn ca ca hưng phấn nói:
- Tốt, bọn họ làm, bây giờ bắt đầu. Vẫn là huyền hoàng kim tinh hay sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.