- Xì, cô nương này là cầm tinh con rùa sao? Nom buồn cười quá.
- Ha ha ha ha ha ha! Đáng yêu mới đúng, sao lại dùng câu đó hình dung cô nương đáng yêu như vậy? Nhưng Bắc Đầu hành tỉnh không còn ai sao? Cô nương nhìn là biết chưa dứt sữa bị kéo đến góp đủ số.
- Lão tử thích vị thành niên, sắp không chịu nổi rồi, đáng yêu chết!
- Kẻ lừa đảo từng nói ngôn ngữ công kích chính là ưu thế của chúng ta, bất cứ ai đều xếp mặt sau, phải luyện da mặt dày như mai rùa!
Tiểu Mỹ rất tứ giận, mặt nàng non, giọng trong veo cao vút.
- Mai rùa . . . Ha ha ha ha ha ha! Cười chết!
Toàn trường cười phá lên. Các kiếm thấy buồn cười, Dạ Tình, Nghiêm Sương hung tợn trừng Vu Nhai. Rõ ràng tên này cố ý ăn hiếp Tiểu Mỹ, không dạy tấm thuẫn đi nói cái gì mai rùa.
Tiểu Mỹ chớp mắt, hình như nàng lại bị lừa tuy không biết là ở chỗ nào.
Tóm lại Tiểu Mỹ bình tĩnh tinh thần, thầm nghĩ:
- Kẻ lừa đảo từng nói cách tốt nhất khiến người ta im miệng là dùng nắm đấm đập vỡ mồm ra.
Tiểu Mỹ hiểu cách so sánh này, nàng vừa nghĩ vừa xông vào cửa số chín. Sau đó tiếng cười ngừng bặt, dần dần vang tiếng hút ngụm khí lạnh.
Có người lầm lầm khó tin:
- Sao có thể như vậy? Nàng là địa binh sư, tấm thuẫn kia to như vậy, hố cha!
Đừng nói là người khác, các đại nhân vật kiềm không được đứng dậy. Một cô nương nho nhỏ đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619618/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.